Chương 1204
Tại sao lại xảy ra loại chuyện này chứ!
Thật là không thể tin được!
Sau khi Cố Hề Hề động viên Hirayama Jiro xong thì quay người đi nơi tổ chức hội nghị.
Quả nhiên, bởi vì cô không có thẻ vào nên bị chặn ở bên ngoài.
Cố Hề Hề từ trước đến nay đều sẽ không lấy thân phận ra để ép người nhưng lần này, cô ta chỉ có thể dùng thân phận để xoát mặt.
“Tôi là Cố Hề Hề, mợ chủ của Tập đoàn tài chính Doãn thị.” Cố Hề Hề nói với bảo vệ cửa: “Tôi muốn gặp lãnh đạo của các anh, mười phút.”
Hai bảo vệ nhìn nhau, đều do dự: “Thật ngại quá thưa cô, bất kể cô là ai thì không có thẻ vào sẽ không thể vào.”
Cố Hề Hề nhìn chằm chằm bọn họ: “Tốt nhất là anh nên hỏi lãnh đạo của các anh đi, nếu không làm chậm trễ việc quan trọng thì các anh thật sự không đền nổi đâu, nếu như lãnh đạo của các anh không gặp tôi thì chuyện sau này cũng không thể trách cứ lên đầu các anh được.”
Quả nhiên hai người đó đã động lòng, lập tức có một người đi vào hỏi.
Quả nhiên, không đến ba phút đã thấy có người vội vàng chạy qua đây.
Anh ta vừa nhìn thấy Cố Hề Hề thì bị dọa đến mức sau lưng đầy đổ mồ hôi lạnh, anh ta biết Cố Hề Hề, ngay lập tức hỏi: “Mợ chủ Doãn Thị, sao cô lại đến đây?”
“Mộc Nhược Na đến chưa?” Cố hề Hề trực tiếp hỏi.
“Đến rồi, đang ở bên trong họp.” Người này không không hiểu hỏi.
“Tôi muốn đi vào.” Cố hề Hề ngay lập tức nói: “Đưa cho tôi thẻ vào đi.”
“Được được được được, tôi lập tức làm cho cô.” Người này gật đầu khom lưng rồi nhanh chóng làm thẻ cho Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề quẹt thẻ, trực tiếp đi vào hội trường, vừa đi vừa nói: “Đưa tôi đến khu vực của Công ty Danny.”
“Vâng vâng vâng.” Người đó cả đường chạy chậm, đưa Cố Hề Hề trực tiếp hướng về chỗ Mộc Nhược Na.
Những người xung quanh nghe thấy động tĩnh liền dồn dập quay đầu nhìn Cố Hề hề.
Cố Hề hề chỉ gật đầu với bọn họ, không chào hỏi.
Những người kia vỗn dĩ có ý kiến chỉ trách, nhưng mà khi nhìn thấy người đến là Cố Hề Hề thì một cái rắm cũng không dám thả, nháo nhào chảo hỏi nịnh hót với Cố Hề Hề.
Tinh thần của Mộc Nhược Na ngẩn ngơ ngồi ở kia, căn bản là không nghe thấy người trên sân khấu nói gì.
Đột nhiên ở bên cạnh trong chốc lát có một người đến ngồi, Mộc Nhược Na mới hoàn hồn.
Vừa quay đầu đã thấy Cố Hề Hề, Mộc Nhược Na đột nhiên giật mình: “Cậu, sao cậu lại ở đây?”
“Nếu như tớ không đến thì có phải cậu đã mất liên lạc không?” Cố Hề Hề quay đầu nhìn Mộc Nhược Na, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Chị tớ đã ở đâu không rõ, cậu còn muốn mất tích để dọa tớ chết sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến cậu trốn tất cả mọi người vậy?”
Câu nói của Cố Hề Hề đã khiến Mộc Nhược Na rơi nước mắt.
Cô có thể nói với ai chuyện này?
Nói với người nhà sao?
Bố mẹ có thể chấp nhận được không?
Đứa con thì sao?