Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 963

“Lầu trên có phải muốn nói là anh ta chính là Doãn Tư Thần của tập đoàn Doãn thị đúng không?”

“A a a a, tôi có ngu như vậy hả? Tôi vừa mới nói không phải đó sao? Anh ta là cậu chủ nhà họ Tưởng – Tưởng Dật Hải, cũng là anh em họ của Doãn Tư Thần tập đoàn Doãn thị, nói cách khác, chẳng lẽ các người không nhận ra, giá trị nhan sắc của hai người đều vô cùng nghịch thiên hay sao? Mặc dù nhà họ Tưởng hơi kém hơn so với nhà họ Doãn, thế nhưng cũng không tệ lắm đúng chứ? Cậu chủ nhà họ Tưởng đi ra ngoài đều đi chuyên cơ, cực ít đi máy bay hàng không dân dụng. Anh ta đứng ở chỗ này, có lẽ là ở chờ người nhỉ? Nếu không, một câu chủ tôn quý như vậy thì đã sớm đi vào bên trong khu khách vip rồi, thậm chí là đi trong lối vip, chớ sao lại đứng lại ở chỗ này cho các người chụp đúng không? Các người cũng quá may mắn rồi đấy, gặp được cậu chủ nhà họ Tưởng, nếu như gặp phải đế vương của nhà họ Doãn thì các người cứ chờ đơn kiện của luật sư đi!”

“Không phải chớ? Thật sự là khoa trương tới vậy sao?”

“Kiểu nói như vậy, tôi còn thực sự có hơi ấn tượng nha! Tôi hình như từng gặp qua anh ta trên bìa tạp chí kinh tế nào đó thì phải! Gen nhà của họ thật sự là quá tốt khiến người ta khâm mộ mà! Đều đẹp như vậy!”

“Lầu trên hoa si nha, giám định hoàn tất!”

“Hừ, tôi hoa si thế nào chứ? Chỉ có người mắt đẹp mới có thể khiến tôi hoa si thôi. Người khác muốn cho tôi hoa si cũng không có tư cách đó đâu!”

Khu bình luận lại lập tức chướng khí mù mịt.

Tưởng Dật Hải không biết là hình ảnh của anh ở sân bay đã bị người ta phát lên trên Weibo, trong nháy mắt đã đưa tới một trận tê liệt.

Cố Hề Hề cũng nhìn thấy.

“Hửm? Không phải chị em đi sân bay đón người sao?” Cố Hề Hề nhịn không được quay đầu lại nhìn Doãn Tư Thần: “Lúc anh ở phi trường, không thấy chị em sao?”

“Không có, anh hỏi anh ta, anh ta nói đang chờ, sao không đến được chứ?” Doãn Tư Thần cũng hơi tò mò, đi tới, vòng tay ôm lấy Cố Hề Hề, cằm đặt lên trên bờ vai của cô, cùng ngồi với cô xem Weibo.

Bên trên Weibo, ảnh chụp một vị cậu chủ như tượng tạc chỉ đơn giản mặc quần áo bình thường.

Phía dưới có không ít người đều muốn liếm màn hình.

Cố Hề hề và Doãn Tư Thần hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Cố Hề Hề gọi điện thoại cho Vân Mạc, thế nhưng không có một ai nghe cả.

Thật kỳ lạ, chị gái của thể đi đâu nhỉ?

Sao không nhận điện thoại chứ?

Lúc này Vân Mạc Dung còn làm gì nhớ điện thoại và túi xách mình đã ném trong xe cơ chứ bởi vì cô đang bị câu nói của Nhất Nhiễm làm cho xém chút nữa là hồn bay phách tán!

Cô ấy nghe được cái gì đây?

Nhất Nhiễm lại còn nói thích cô ấy sao?

Điên rồi sao?

Cô ấy đã lập gia đình rồi.

“Tôi biết, tôi biết mình nói như vậy là vô cùng đánh liều.” Vẻ mặt của Nhất Nhiễm đầy thẹn thùng nói tiếp: “Tôi cũng biết mình nói như vậy sẽ là mạo phạm, Nhưng mà lúc tôi hôn mê, trong đầu của tôi chỉ nghĩ tới cô, chứ không phải người nhà của mình, mà chỉ là cô mà thôi.”

Vân Mạc Dung không biết nói gì cho phải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK