Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2205

“Em biết rõ… Thế nhưng không sao.” Đáy mắt Tiểu Cát hiện lên một chút bi thương: “Em không cầu mong chị Tiểu Mễ yeu thích em, chỉ cần có thể bên cạnh của chị Tiểu Mễ có một vị trí nho nhỏ, là em đã hài lòng rồi.”

Mễ Tiểu Anh im lặng nhìn cậu ta, người này là gì vậy!

“Chị Tiểu Mễ thích bao nhiêu người không có quan trọng, chỉ cần không có ghét em là được rồi.” Tiểu Cát nói: “Em sẽ cố gắng! Để cho chị Tiểu Mễ từ từ tiếp nhận em!”

Mễ Tiểu Anh có cảm giác cô không có khả năng giao tiếp với Tiểu Cát!

“Nếu như tương lai tôi vẫn không chịu tiếp nhận cậu thì sao?” Mễ Tiểu Anh trực tiếp hỏi: “Nếu như tôi nói mặc kệ cậu cố gắng như thế nào, đều không có kết quả?”

“Đó là chuyện của em, chị Tiểu Mễ cũng không cần lo lắng cho em.” Tiểu Cát cười: “Chị Tiểu Mễ nói như vậy, hiển nhiên cũng là quan tâm em, em rất vui!”

Quan tâm cái quỷ gì!

Cô là không muốn bị dây dưa được không nào?

“Chị Tiểu Mễ, chị cũng nói, người có chí hướng riêng. Có lẽ người khác không muốn người khác chia sẻ, nhưng em nguyện chia sẻ với người khác.” Tiểu Cát cố chấp nói: “Em đã để ý chị Tiểu Mễ rồi, sẽ không buông tha đâu.”

Mễ Tiểu Anh thậm chí muốn lật bàn.

Tên Tiểu Cát này tại sao lại hồ đồ ngu xuẩn như vậy?

Nếu Doãn Ngự Hàm trở về, biết được sự tồn tại của cậu ta…..

Mà tôi, cái tên Tiểu Cát này thật sự là không đụng tường không quay đầu lại.

Để cho cậu ta tiếp nhận trận đòn này của xã hội!

Dù sao chính mình cũng đã từng nhắc nhở qua!

Mễ Tiểu Anh uống xong nước trái cây, yên lặng đứng dậy muốn đi,

“Chị Tiểu Mễ!” Giọng nói của Tiểu Cát ở sau lưng vang lên: “Em sẽ không đơn giản buông tha như vậy đâu! Mặc kệ chị từ chối mấy lần, em cũng sẽ không buông tha! Một năm cũng được, hai ba hay bốn năm, em sẽ dùng hành động để chứng minh em thật lòng!”

Trong lòng Mễ Tiểu Anh né tránh, quả thật cô không dám nhìn thẳng sự nhiệt tình này!

Nhiệt tình này nó được dùng như thế sao?

Mễ Tiểu Anh mang theo đồ vật chật vật về nhà, Doãn Nhất Nặc lập tức nhiều chuyện bu lại: “Trời trời trời, biểu lộ không đúng, nói một chút coi, vừa mới nãy có phải gặp tên Tiểu Cát hay không?”

Mế Tiểu Anh bất đắc dĩ nói: “Con mắt của cô nhìn chằm chằm vào chúng tôi hả?”

Cảnh Thiếu Hoài cũng hứng thú đi tới: “Chị Tiểu Anh, cậu ta lại quấn quýt lấy chị à?”

Mễ Tiểu Anh nói: “Tôi vừa mới nói vô cùng rõ ràng với cậu ta, tôi không có hứng thú với cậu ta, để cho cậu ta chết tâm, nhưng mà cậu ta nói, cậu không ngại chia sẻ tôi với người khác.”

Cảnh Thiếu Hoài giơ ngón tay cái lên: “Là chuyện cá nhân.”

Doãn Nhất Nặc nhịn không được nói: “Rõ ràng cậu ta với Minh Hâm là bạn bè, tại sao lại chênh lệch lớn như vậy? Rõ ràng Minh Hâm chết cũng không làm chim hoàng yến, Tiểu Cát lại dốc sức liều mạng làm chim hoàng yến.”

Cảnh Thiếu Hoài nói: “Trời ơi anh Nặc, đây là bởi vì chị Tiểu Anh làm chim hoàng yến, là tự chui đầu vào đó! Cái tên Tiểu Cát kia tại sao không đi tìm người khác, cứ phải quấn lấy chị Tiểu Anh, còn không phải nhìn ra chị Tiểu Anh có tiền có ngoại hình có bản lĩnh? Chậc chậc chậc, ánh mắt của tên này rất lợi hại! Cái này gọi là kế hoãn binh! Haiz, em thật sự rất chờ mong anh Doãn Ngự Hàm trở về!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK