Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2015

“Chị Nặc, không được đâu!” Thiếu chút nữa là bị Doãn Ngự Trinh nhảy ra ôm: “Hôm qua anh Tiểu Cẩn gặp mấy cô gái kia, em cũng đã thấy qua rồi. Mọi người đoán xem như thế nào?”

Tất cả mọi người đều nhìn sang Doãn Ngự Trinh.

Doãn Ngự Trinh chớp mắt, bộ dạng kiểu các người cho tôi thứ gì tốt rồi tôi nói cho.

Doãn Nhất Nặc dùng một tay đè cậu ta lại: “Nói!”

Dưới sự uy hiếp của chị họ, quả nhiên Doãn Ngự Trinh không dám làm ra vẻ bí ẩn mà mở miệng nói: “Này, đừng nói nữa, sau khi các cô ấy gặp anh Tiểu Cẩn thì còn định duy trì một mối quan hệ tốt đẹp với em nữa chứ! Mối quan hệ tốt đẹp gì thì mọi người hiểu rồi đó?”

Nói xong, Doãn Ngự Trinh lại chớp mắt mấy cái.

Năm nay Doãn Ngự Trinh đã mười chín tuổi, đúng là giai đoạn thanh xuân đẹp đẽ, là lúc xán lạn như ánh mặt trời.

Tuy rằng hiện tại Doãn Tư Dược có một chi nhánh của tập đoàn tài chính Doãn Thị, nhưng đều kiếm ăn dưới danh nghĩa của Doãn Tư Thần.

Nhưng Doãn Ngự Trinh lại được Cố Hề Hề chăm nom nuôi lớn.

Đều là cùng họ Doãn nhưng đám con gái đó tự biết không xứng được với Doãn Ngự Hàm nên đặt hết tất cả ánh mắt lên người Doãn Ngự Trinh.

Trong lòng của không ít người đều rõ rành rành điều đó.

Tính toán là trong tương lai Doãn Ngự Trinh không có cơ hội và tư cách thừa kế gia nghiệp của nhà họ Doãn nhưng không chừng Doãn Tư Thần cũng sẽ đưa đứa cháu trai không hề kém cỏi này đến một nơi nào đó.

Cứ mỗi năm chia hoa hồng cũng đủ làm cho cậu ta trở thành một cậu ấm nhà giàu ung dung tự tại.

Những điều đó chẳng phải khiến cho những người có gia cảnh kém hơn phải dõi theo Doãn Ngự Trinh sao?

Nhà họ Thượng của Thượng Tiểu Cẩn tuy là không tồi, vả lại Thượng Tiểu Cẩn lại là người thừa kế của nhà họ Thượng.

Nhưng nhiều năm trước nhà họ Thượng cũng đã xảy ra những chuyện này rồi, nó cũng sẽ làm người nhà chùn bước hơn. Bọn họ cảm thấy bà Thượng rất hồ đồ, cứ gặp mặt là hỏi đời sống cá nhân của cháu trai mình.

Nhiều người không thích chuyện này.

Cho nên mới rõ ràng việc các cô gái thân thiết với Thượng Tiểu Cẩn nhưng sau lưng lại suy xét Doãn Ngự Trinh.

Dù sao năm nay Thượng Tiểu Cẩn cũng đã hai mươi tuổi, Doãn Ngự Trinh năm nay mười chín tuổi, đều là bạn bè cùng trang lứa với nhau.

Mặc kệ lựa chọn có như thế nào, tương lai cũng không mờ mịt được.

Những cô gái này bàn tính như mong muốn xong thì đám Doãn Nhất Nặc cũng đều nghe rõ hết.

“À, các cô không chọn lựa được sao?” Doãn Nhất Nặc nở một nụ cười châm chọc: “Em trai tôi cũng không phải là người thích tạo điều kiện quá khó cho người khác đâu.”

Bình thường Vân Song không mở miệng nhưng hôm nay lại nói: “Muốn tìm người có gia cảnh tốt một chút cũng không có gì đáng trách. Chỉ là ăn cùng lúc hai người lại quá khó coi.”

Nói xong, Vân Song chớp mắt nói với Thượng Tiểu Cẩn: “Anh Tiểu Cẩn, nhưng mà em cảm thấy anh có thể chọn giúp em một người trong mấy người này đó.”

“Gì? Nói gì vậy?” Mặc Ngữ trăm miệng hỏi một câu: “Cô cho phép các cô ấy sao?”

Vân Song lắc đầu: “Không phải.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK