Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1460

Ông chủ ở trấn này cũng tốt, khách cũng thân, đều là người quen trở lại ăn, đột nhiên có một gương mặt lạ xuất hiện, tự nhiên ông ấy cũng sẽ chú ý.

Âu Dương Đình bị hỏi, trên khuôn mặt không nhịn được đỏ lên, nói: “Đây là bạn tôi, hôm nay anh ấy cứu tôi ở trong siêu thị.”

Mấy người thanh niên ở bàn bên cạnh nghe thấy không nhịn được bĩu môi.

Có một người thanh niên bỗng nhiên lên tiếng: “Trò anh hùng cứu mỹ nhân cũ như vậy mà vẫn còn dùng, đúng là cái đồ trai thành thị chỉ đặc biệt thích đi lừa gạt con gái nhà người ta.”

“Còn không phải sao? Trò này mà cũng nghĩ ra được. Có ai không biết Âu Dương Đình là một cành hoa của trấn chúng ta đâu?”

“Ôi trời các người cũng đừng nói nữa, người ta có thủ đoạn hèn hạ thì người ta dùng. Cậu không nhìn thấy ánh mắt của Âu Dương Đình đều dính chặt lên người tên đó rồi sao?”

Âu Dương Đình không nghe thấy những lời này nhưng Tiểu A thì lại nghe được.

Tiểu A ngẩng đầu nhìn Âu Dương Đình ngồi ở đối diện, hỏi: “Cô ở trên trấn rất được yêu quý sao?”

Âu Dương Đình quay đầu nhìn người xung quanh, lập tức bĩu môi nói: “Anh không nên nghe người khác nói bậy bạ. Tôi xem thường bọn họ! Từng người đều không hiểu ra sao cả.”

Xem ra đúng là vậy.

Khó trách cô gái nhỏ kiêu căng như vậy, thì ra là bị cưng chiều đến hư.

“Phụ nữ dịu dàng là cặp đôi đẹp với chàng trai tốt.” Tiểu A bưng ly nước lên, uống một ngụm, nói: “Đều là những người trẻ tuổi, điều này là không tránh khỏi.”

“Bọn họ là cái gì chứ! Làm sao có thể xứng với tôi được?” Âu Dương Đình buột miệng nói ra: “Họ đều là những người quê mùa, tôi mới không cần đấy!”

Sau khi nói xong, Âu Dương Đình mới ý thức được mình vừa nói lời không nên nói, lập tức bổ sung: “Tôi không phải có ý này. Tôi muốn nói là trong nhà tôi không cho phép tôi gả cho người trong thôn, mặc dù tôi ở trên trấn nhưng làm việc chính thức cho siêu thị, hai năm sau có thể được điều đến trụ sở chính làm việc rồi. Tương lai bố mẹ tôi còn giao cho tôi một căn nhà ở thành phố, sau này tôi chính là người thành phố rồi!”

“À. Vậy chúc mừng cô trước.” Tiểu A lãnh đạm trả lời.

Âu Dương Đình thấy một chút nhiệt tình trên mặt Tiểu A cũng không có, lập tức nóng nảy, giọng nói to hơn: “Anh Tiểu A, tôi nói thật đấy! Sau này tôi sẽ sinh hoạt trong thành phố! Tôi sẽ không ở trấn này ngây ngô cả đời đâu!”

Tiểu A còn chưa mở miệng thì nghe thấy người đàn ông bàn bên cạnh chua chát nói: “Đầu năm nay có khuôn mặt dễ nhìn chính là kiếm được lời rồi! Nhìn xem, không cần khổ cực theo đuổi đều có người chạy đến tìm, còn phải dùng đồ cưới trong thành phố mới được cơ!”

Lời vừa dứt thì Âu Dương Đình đã đứng lên, quay đầu nhìn người đàn ông kia, thở hổn hển nói: “Chu Lượng, anh có ý gì hả!”

Người đàn ông tên Chu Lượng cũng đứng lên, không khỏi kích động mở miệng nói: “ Âu Dương Đình, tôi ngược lại muốn hỏi cô có ý gì mới đúng! Tôi theo đuổi cô một năm, cô vẫn luôn nói cô không nghĩ tới chuyện yêu đương! Được, cô không muốn nói chuyện yêu đương thì tôi đây chờ cô! Bây giờ ý của cô là gì? Cô bảo với tôi không muốn nói chuyện yêu đương, xoay người đi lại dụ dỗ một tên trai thành phố này? Cô còn phải lấy ra một căn hộ để dụ hắn ta? Tên trai thành phố này không làm gì lại được hưởng lợi như vậy? Tôi có chỗ nào không bằng anh ta? Mặc dù tôi là người nông thôn, nhưng nhà tôi có năm ngôi nhà ngói đã xây dựng xong xuôi, mẹ tôi cũng nói bây giờ cơ giới hóa trồng trọt, cũng không cần cô phải đi làm việc đồng áng. Cô muốn tiếp tục làm ở siêu thị thì làm, tôi tiếp tục đi làm ở xưởng, nhà cửa bên ngoài đều có người chăm sóc, tương lai có đứa trẻ cũng không cần cô phải lo lắng, rốt cuộc cô còn không biết đủ cái gì? Có phải cô từ chối tôi là do tên trai thành phố này không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK