Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Chương 2136

Mễ Tiểu Anh nhìn Doãn Nhất Nặc không biết nói gì: “Vậy nên em ngồi xem trò cười của chị?”

Doãn Nhất Nặc ngồi bên cạnh Mễ Tiểu Anh ôm lấy vai cô và nói: “Một chuyện vui như vậy, đúng là hiếm gặp. Chị coi như thỏa mãn đam mê hóng chuyện của em đi. Với lại cậu Tiểu Cát này cũng có thú vị, rõ ràng là đồ không ra gì, không phải hạng người gì tốt đẹp nhưng nếu xem xét kỹ thì cũng không phải người xấu. Tốt hơn so với tên giả tạo Đường Đức kia rất nhiều.”

“Em đúng là biết tìm người để so sánh.” Mễ Tiểu Anh liếc mắt nhìn Doãn Nhất Nặc.

“Vốn dĩ là như vậy mà! Hầy, nhìn quen gã Đường Đức giả tạo rồi bây giờ lại nhìn sang Tiểu Cát có mong muốn thể hiện tình cảm của mình mãnh liệt như vậy, đúng là mới mẻ!” Doãn Nhất Nặc cảm thán nói: “Kiểu đánh thẳng này của chị em rất thích! Nhưng để giữ lại niềm vui cho em thì chị đừng vội vàng từ chối quá.”

“Biết rồi.” Mễ Tiểu Anh cạn lời nhìn Doãn Nhất Nặc.

Cũng may Tiểu Cát không phải là kiểu người giả tạo như Đường Đức nên Mễ Tiểu Anh mới đồng ý đối phó một chút.

Tiểu Cát không ra gì một cách rõ ràng như thế.

Nhưng cũng không phải là chuyện xấu.

Loại người như Đường Đức mới thật sự khiến người khác ghê tởm.

“Cộc cộc cộc.” Bên ngoài có tiếng người gõ cửa.

Lam Bảo đi ra mở cửa.

Tiểu Cát đang đứng trước cửa, khuôn mặt lo lắng không yên nhìn vào trong: “Chị Tiểu Mễ, em có thể vào trong được không?”

Mễ Tiểu Anh còn chưa kịp trả lời, Doãn Nhất Nặc đã lên tiếng trước: “Đi vào đi.”

Tiểu Cát vừa đi vào đã nhìn thấy Doãn Nhất Nặc ôm vai Mễ Tiểu Anh ngồi trên sofa, ánh mắt cậu ta lộ ra vẻ không vui. Tiểu Cát trừng mắt nhìn Doãn Nhất Nặc một cái rồi mới nói chuyện với Mễ Tiểu Anh: “Chị Tiểu Mễ….”

Doãn Nhất Nặc nở một nụ cười khích lệ với Mễ Tiểu Anh rồi đứng lên đi khỏi phòng khách, để không gian lại cho hai người.

Còn mình trốn vào một góc để xem kịch hay.

Một chuyện hay như vậy, không xem trộm thì thật đáng tiếc.

Mễ Tiểu Anh nhìn Tiểu Cát chán nản: “Có chuyện gì vậy?”

“Chuyện hôm nay, em nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy nên giải thích lại với chị rõ ràng.” Khuôn mặt Tiểu Cát có vẻ hơi lo lắng.

Nếu như để đại gia bao nuôi của anh ta biết rằng Kim Na yêu thầm cậu ta, không biết sẽ có ấn tượng gì xấu với cậu ta không?

Không được, cậu ta nhất định không thể để những chuyện như vậy xảy ra!

Tiểu Cát lấy dũng khí rồi đi đến trước mặt Mễ Tiểu Anh, bắt đầu nói: “Em là một người nghiêm túc trong chuyện tình cảm. Những người không phù hợp, em đã từ chối ngay từ đầu! Chị Tiểu Mễ, em đối với chị thật sự…”

“Khụ khụ khụ.” Mễ Tiểu Anh ngắt lời cậu ta: “Cậu cũng không cần phải giải thích, tôi không hề hiểu lầm chuyện cậu là một người rất tốt, chỉ vậy thôi.”

“Em…” Tiểu Cát còn định nói gì đó nhưng Mễ Tiểu Anh đã nhét đĩa trái cây trên bàn uống nước cho cậu ta: “Được rồi, không còn sớm nữa, cậu mau về nghỉ ngơi đi.”

Nói xong, Mễ Tiểu Anh không chần chừ gì bảo Lam Bảo tiễn khách ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK