Chương 2010
Bọn họ đều đã chia tay rồi!
Doãn Ngự Hàm có được thứ mình muốn, tâm tình rất tốt, cũng không thèm để ý bị Mễ Tiểu Anh đuổi đi, lập tức đứng lên, đi tới cửa, nói: “Tiểu Anh, anh sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu! Cơ thể em thành thật hơn miệng em nhiều!”
“Ngủ ngon!” Mễ Tiểu Anh cắn răng nghiến lợi nói, đưa tay đẩy Doãn Ngự Hàm đi, nhanh chóng đóng cửa phòng.
Doãn Ngự Hàm nhìn cửa phòng bị đóng lại, tâm tình vô cùng vui vẻ, mỉm cười xoay người rời đi.
Trong phòng, Mễ Tiểu Anh oán hận đấm ngực: “Ai bảo mày kém cỏi, ai bảo mày kém cỏi! Vừa đối mặt với Doãn Ngự Hàm tim mày đã đập không ngừng! Mày đã quen biết anh ấy hơn hai mươi năm rồi, sao vẫn không sửa được bệnh tim đập rộn lên vậy! Lúc này hay rồi, khẳng định anh ấy sẽ không tin cái cớ vất vả lắm mình mới tìm được!”
Thế mà còn làm chuyện như vậy!
Sắc mặt Mễ Tiểu Anh trở nên trắng xanh, đứng bật dậy: “Anh Doãn, ngài quá đáng! Ngài không nên dùng mị lực của ngài dụ hoặc tôi!”
“Em có thể bị anh dụ hoặc, nói rõ em cũng thích. Không đúng sao?” Doãn Ngự Hàm lười biếng nói: “Em đã thích, vì sao còn muốn kháng cự?”
“Anh Doãn, vấn đề này, tôi không có cách nào trả lời được! Thời gian không còn sớm nữa, xin ngài đi về nghỉ ngơi đi!” Mễ Tiểu Anh oán hận mở cửa, bắt đầu đuổi người.
Vừa nghĩ tới cục diện ngày mai, Mễ Tiểu Anh đã cảm thấy trở nên đau đầu.
Cô nên đối mặt như thế nào đây?
Hay là, dứt khoát giả bộ như chuyện đêm nay chưa từng xảy ra?
Ừm, vậy thì vờ như không có gì xảy ra đi!
Mễ Tiểu Anh không ngừng tự an ủi mình, lúc này mới ngủ thiếp đi.
Buổi tiệc ngày thứ hai.
Mới sáng sớm, Mễ Tiểu Anh đã mặc trang phục nghề nghiệp xuất hiện bên ngoài biệt thự, mở cuộc họp đơn giản cho các công nhân viên xong, để mọi người tự làm công việc của mình.
Chủ đề của ngày hôm nay là tự do giao lưu.
Tất cả khách khứa có thể thỏa thích lựa chọn nghỉ ngơi ở biệt thự, hay là đi trên núi đi một lát, hay là đi suối nước nóng dạo chơi, hoặc là tụ tập với nhau nói chuyện phiếm cũng có thể.
Đây là một ngày để mọi người tiếp xúc giao thiệp với nhau.
Rất tùy tiện, không có yêu cầu đặc biệt khác.
Nhưng đối với quản gia mà nói, yêu cầu lại rất rất cao.
Ý nghĩa là, Mễ Tiểu Anh phải điều hành toàn tuyến, khiến cho tất cả mọi người chơi vui vẻ hài lòng, còn phải bảo đảm an toàn của bọn họ.
Cứ cách mấy bước trên núi, sẽ có một đình nghỉ mát giản dị, trưng bày điểm tâm, nước trà, hoa quả tươi mới, để cho khách khứa du ngoạn tiện thế dùng.
Cho nên, áp lực đối với phòng bếp vô cùng lớn.
Mễ Tiểu Anh nhận được báo cáo cứu nguy của phòng bếp, liền chủ động xắn tay áo lên, đi vào chỉ huy.