Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1365

Thẩm Khả Khả chủ động vươn tay về phía Vương Uông và Đậu Miêu: “Từ nay về sau ba người chúng ta sẽ là trợ lý của Thiếu phu nhân, xin hãy thứ lỗi cho tôi lúc trước không đứng ra nói chuyện giúp hai người, thật xin lỗi, nhưng từ nay về sau sẽ không còn vậy nữa.”

Chỉ là bên trong cười mang theo nước mắt.

Thẩm Khả Khả là cô gái thông minh, dường như cô đã hiểu ra vì sao lại giữ cô lại.

Tiểu Vương và Đậu Miêu cùng Thẩm Khả Khả bắt tay nhau: “Không có gì. Mặc dù cô không nói chuyện thay chúng tôi, nhưng cũng chưa từng hại chúng tôi. Tôi tin cô.”

Thẩm Khả Khả cười khẽ, nói: “Tôi vẫn luôn ôm tính cảnh giác đối với người xa lạ, rất khó đi tin tưởng một người.”

Thẩm Khả Khả biết mình nếu như không triệt để nói rõ ràng một số chuyện, chỉ sợ mình và Vương Uông cùng Đậu Miêu rất khó tạo thành một đội.

Cô nương thông minh, lúc này nói rõ thân thế của mình cho bọn họ: “Năm đó tôi chỉ có sáu tuổi, tôi trơ mắt nhìn người gọi là cha đó, đè mẹ tôi xuống đất đánh cho đến chết, các cô có biết trong lòng tôi hận cỡ nào không? Tôi rất yếu, ngay cả mẹ của mình cũng không bảo vệ được, còn phải dựa vào mẹ bảo vệ mới có thể tránh thoát tổn thương. Về sau mẹ tôi mang theo tôi rời khỏi căn nhà chồng chất vết thương đó, tôi trơ mắt nhìn người cha đó cưới người phụ nữ khác, mang theo con riêng phía ngoài về nhà, từ đây chẳng quan tâm tôi nữa.”

“Mẹ ta vì sống sót, liều mạng kiếm tiền. Cho tôi giáo dục tốt nhất, cho tôi hoàn cảnh sinh hoạt tốt nhất. Tôi vốn chỉ nghĩ, chờ sau khi tôi lớn lên, tôi sẽ dựa vào bản lĩnh của mình, để mẹ tôi được sống thoải mái lúc tuổi già. Nhưng không ngờ rằng mẹ tôi lại bởi vì ung thư dạ dày mà qua đời. Tôi quỳ gối bên ngoài cửa nhà cha tôi, cầu ông ta đi gặp mẹ một lần cuối. Thế nhưng thứ ông ta đáp lại tôi là bóng lưng lạnh lẽo. Sau khi mẹ tôi qua đời, tôi làm xong lễ tang cho bà, ông ta lại tới muốn tranh giành tài sản với tôi, nói cái gì mà những số tiền đó đều là của ông ta. Cũng may mẹ tôi đã có dự kiến trước, sớm lập xong di chúc, đồng thời chuyển tất cả tài sản sang tên của tôi.”

“Cũng may mắn lúc đó tôi đã trưởng thành, tôi có quyền tự do xử lý tài sản, do đó tôi mới bảo vệ được đồ mẹ để lại cho tôi. Chính vì người đàn ông đó, dẫn đến tôi không hề tin tưởng vào tình yêu, không tin vào bất cứ kẻ nào. Tôi vẫn luôn chỉ có một mình, không thổ lộ tâm sự với bất kỳ ai, chỉ làm chuyện của mình. Dần dẫ, tôi đã đánh mất năng lực làm quen bạn bè.”

Thẩm Khả Khả nói đến đây, khẽ nở nụ cười: “Nhưng tôi rất may mắn, tôi vẫn chưa đánh mất năng lực làm việc. Câu chuyện của tôi chỉ đơn giản như vậy, tôi là một người mãi mãi sẽ không từ bỏ công việc, mãi mãi sẽ không yêu đương, tôi đã làm có được công việc này, tôi sẽ làm đến cùng, mãi đến ngày về hưu. Tôi sẽ trở thành một trợ lý tiêu chuẩn.”

Nghe câu chuyện của Thẩm Khả Khả, Tiểu Vương và Đậu Miêu sợ ngây người!

Bọn họ cho rằng bọn họ đang nghe câu chuyện không có thật.

Nhưng hết lần này tới lần khác đây lại là sự thật.

Thẩm Khả Khả thật quá đáng thương.

Tiểu Vương và Đậu Miêu cũng kể về thân thế của mình cho Thẩm Khả Khả, mọi người thẳng thắn, tương lai mới có thể hợp tác tốt được.

Thẩm Khả Khả nghe xong câu chuyện của Tiểu Vương, nhướng mày, không đồng ý nói: “Cô hiếu thuận là đúng, nhưng em trai cô gây họa, không nên để cô gánh chịu.”

Tiểu Vương bất đắc dĩ nói: “Tôi biết, thế nhưng tôi không có cách nào khoanh tay đứng nhìn. Cha mẹ tôi không có bản lãnh gì, chuyện em trai tôi được định sẵn là chuyện của tôi. Con gái chỗ chúng tôi đều như vậy. Cha mẹ tôi chịu để cho tôi học xong đại học, đã coi như rất không tệ rồi. Tôi đã rất thỏa mãn rồi.”

Tiểu Vương nhoẻn miệng cười: “Ừm, tôi biết rồi.”

Đến đây, tổ trợ lý ba người thuộc về Cố Hề Hề chính thức được thành lập.

Trở lại trong phòng thuê, Tiểu Vương thanh toán tiền thuê phòng ba tháng.

Bởi vì ba tháng tiếp theo, cô sẽ ở cùng Đậu Miêu và Thẩm Khả Khả, đi đến một chỗ tiến hành đặc huấn trong vòng ba tháng.

Lần đặc huấn này, khiến bọn họ thoát thai hoán cốt, trở thành một trợ lý tiêu chuẩn thật sự.

Trước khi đi, Tiểu Vương gọi điện thoại cho nhà: “Mẹ, con dự chi một phần tiền lương, con sẽ gửi cho cha mẹ trước. Còn nữa, cha mẹ hãy khuyên em trai con nhiều hơn đi, đừng để nó xúc động như vậy. Về sau, còn xảy ra chuyện như thế, con cũng sẽ mặc kệ đấy.”

Thẩm Khả Khả biết bây giờ mình vẫn chưa quá thân với người ta, cho nên cũng không nói gì nữa.

Đậu Miêu cũng mở miệng nói: “Những chuyện này để nói sau đi. Nếu như trong nhà thật sự càng ngày càng nói quá đáng, chúng tôi cũng sẽ giúp cô.”

Thẩm Khả Khả gật đầu.

Mẹ của Tiểu Vương nhận được tiền, rất vui vẻ, lại lơ đễnh với lời của Tiểu Vương,: “Con là chị, chẳng phải nên chăm sóc em trai sao? Trong nhà nuôi con nhiều năm như vậy, chính là vì để con giúp đỡ em trai. Được rồi, bên con bận rộn công việc, không cần quan tâm đến nhà đâu. Đến kỳ nhớ gửi tiền cho nhà là được. Bên em trai con dĩ nhiên có cha mẹ trông coi, sẽ không còn xảy ra chuyện nữa đâu.”

Cúp điện thoại, đáy lòng Tiểu Vương ít nhiều có chút không thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK