Chương 1311
Bản thân Mộc Nhược Na cũng không ngờ Thượng Kha sẽ trịnh trọng giới thiệu mình với hai người bạn của anh, làm cô cứ có cảm giác long trọng thái quá.
Mặc dù Doãn Tư Thần mới hơn hai mươi tuổi, nhưng anh của hiện tại đã triển lộ ra phong thái của riêng mình.
Lúc xây dựng kế hoạch chiến lược, anh hùng hổ dọa người, thể hiện sự sắc bén và độc đoán của mình, nhanh chóng thể hiện năng lực của mình.
Tay chơi Kiều Kỳ không tham gia vào buổi thảo luận, anh ta chỉ chịu trách nhiệm bỏ tiền, thế nên cũng có thời gian chú ý đến Mộc Nhược Na.
“Cô Mộc bao nhiêu tuổi?” Kiều Kỳ thấp giọng hỏi.
“Sau khi kết thúc kỳ nghỉ hè này, em mới lên năm thứ nhất đại học.” Mộc Nhược Na ngượng ngùng trả lời.
Kiều Kỳ mỉm cười: ” Con người của Thượng Kha… cũng không tồi lắm. Mặc dù có lúc rất dễ mềm lòng, nhưng trong những vấn đề lớn, cậu ta vẫn rất rõ ràng.”
Chỉ là không biết trong chuyện tình cảm có rõ ràng hay không.
“Cám ơn.” Nhận thấy lòng tốt của Kiều Kỳ, Mộc Nhược Na ngọt ngào nhận lấy ly sữa.
Kiều Kỳ nhìn Thượng Kha vẫn đang nghiêm túc thảo luận với Doãn Tư Thần, không nhịn được thở dài cảm thán.
Thế ra là Thượng Kha nhiệt tình theo đuổi con gái nhà người ta, nhưng con gái nhà người ta còn chưa biết tâm tư của cậu ta!
Đúng là thú vị.
Anh em tốt là phải hỗ trợ nhau những lúc cần, nếu Thượng Kha có ý với cô gái này, đương nhiên là Kiều Kỳ phải giúp Thượng Kha một tay rồi.
“Thượng Kha có mấy công ty trên danh nghĩa, tùy tiện chọn một công ty, em đi làm ở đó cũng yên tâm hơn, nghe nói cha em là giáo sư đại học?” Kiều Kỳ đẩy ly sữa qua cho Mộc Nhược Na: “Mặc dù em đã trưởng thành, nhưng là con gái thì tốt hơn hết là đừng uống rượu, uống sữa rất tốt cho sức khỏe.”
Mộc Nhược Na cảm kích mỉm cười với Kiều Kỳ: “Vâng, cha em cũng bảo vậy, bảo em phải học hỏi thêm từ đàn anh, tương lai sau khi tốt nghiệp, cũng có đủ trình độ tìm được công việc tốt.”
Kiều Kỳ chợt bật cười.
Cô gái tốt thế này, tại sao lại bị con chó sữa nhỏ husky Thượng Kha nhìn trúng chứ?
Thôi thôi, cho dù có là chó sữa nhỏ… để mình hỗ trợ chỉ điểm cô bé này đi.
“Ngành quản trị kinh doanh là một chuyên ngành hay, rất dễ học, em cũng không sợ không tìm được nơi thực tập. Nếu cha em là giáo sư bên ngành quản trị kinh doanh, chắc ông ấy cũng hy vọng em có thể thừa kế nghề nghiệp của mình, phút huy chuyên ngành quản lý kinh tế.” Kiều Kỳ tiếp tục thấp giọng nói: “Không sao, em to gan dùng công ty của Thượng Kha rèn luyện cũng được, có thua lỗ cũng không sao cả, cậu ta còn rất nhiều sản nghiệp đứng tên mình, dù có phá sản tám hay mười công ty cũng không sợ. Chờ em rèn luyện ở mấy công ty xong, tự nhiên sẽ học được cách quản lý.”
Mộc Nhược Na bật cười: “Anh thật sự là bạn của đàn anh em hả? Tại sao cứ dìm anh ấy vậy?”
Kiều Kỳ giả vờ bất lực nói: “Không có cách nào cả, người anh em tốt của anh vẫn mãi không tìm được trợ lý phù hợp, chỉ có thể chiến đấu một mình. Trong thời gian ngắn thì không có vấn đề gì, nhưng về lâu về dài, dù người có làm bằng sắt cũng không chịu nổi! Em nhìn Tư Thần đi, mặc dù cậu ta quản lý cả một tập đoàn Doãn thị có quy mô lớn, nhưng dưới quyền cậu ta có rất nhiều cấp dưới tài giỏi. Đúng rồi, bây giờ em đang làm ở công ty nào của Thượng Kha?”
“Aodes.” Nhược Mộc Na khéo léo trả lời.