Chương 1667
“Hú hú hú hú hú!” Bầu không khí trong phòng họp lập tức náo nhiệt lên.
Tiết Tuyết lại dắt theo thêm vài nhân viên sùng bái và yêu thích, phóng khoáng rời đi.
Dư Khiết ôm cánh tay nhìn bóng lưng Tiết Tuyết, cảm thấy chức vị của Tiết Tuyết lại thăng lên một cấp.
Cô ta lại tiếp tục tạo cảm giác tồn tại như vậy, phỏng chừng không bao lâu nữa, người trên dưới của công ty, đại bộ phận đều sẽ bị mua chuộc thôi.
Dư Khiết mở máy tính xách tay của mình, để cho thư ký kết nối với đa phương tiện, chuẩn bị bài phát biểu của mình, rất nhanh tập trung vào trạng thái làm việc.
Một lúc lâu sau, tất cả mọi người tham dự trong cuộc họp đều đã đến.
Dư Khiết cũng không nói nhiều nữa, sau khi nòi hai câu thì liền bắt đầu phần báo cáo của mình.
Cuộc họp diễn ra rất nhanh chóng và nội dung của báo cáo đã được báo cáo xong trong chốc lát.
Sau khi Dư Khiết chấm dứt, thu lại máy tính của mình, lúc này có người mở miệng hỏi: “Dư Khiết, nghe nói gần đây cô vẫn bận rộn chuyện xem mắt của cô Lý Tư?”
“Đúng vậy.” Dư Khiết nhìn một cái, mở miệng hỏi một phó tổng giám đốc chi nhánh thành phố N, hơn bốn mươi tuổi, đang thời kỳ phát đạt kinh tế, tổng giám đốc Mặc cố ý bồi dưỡng ông ta để ba năm sau phụ trách hoạt động tổng thể của thành phố N.
“Tôi có một cháu trai, vừa mới kế thừa gia nghiệp của anh trai tôi, cô xem có cơ hội giới thiệu một chút được không?” Phó tổng giám đốc này cười ha hả hỏi Dư Khiết.
Vừa dứt lời, toàn bộ người trong phòng họp, không thể yên tĩnh được.
Mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn phó tổng giám đốc này.
Đây là thù hận gì chứ, cống nạp để làm tổn thương cháu trai của mình hay sao?
Nếu thật sự có thù, cũng không cần phải nói ra qua loa như vậy chứ?
Tuy rằng trong giới nhà giàu có chút chuyện như vậy, qua lại cần có chút thủ đoạn như vậy, nhưng vị phó tổng này nhìn cũng không giống loại người như vậy mà ta!
Quả nhiên, phản ứng của mọi người khiến vị phó tổng giám đốc này nhanh chóng phản ứng lại: “Sao vậy? Có phải điều tôi nói có gì không ổn hay sao?”
Lúc này, thư ký nhỏ mở miệng nói: “Tổng giám đốc Tống, ông đây là vừa trở về không bao lâu phải không?”
“Đúng vậy.” Tổng giám đốc Tống vẻ mặt không hiểu: “Mấy năm trước tôi vẫn ở Úc, đây không phải là vừa mới điều về nước hay sao, sao hai người lại nhìn tôi như vậy?”
Dư Khiết cười khổ một tiếng, không biết nên giải thích như thế nào.
Cũng không thể nói rõ ràng, ai cưới Lý Tư thì người đó xui xẻo đúng không?
Nhất là tất cả mọi người đều biết hết như vậy, làm sao mà có thể mạnh dạn mà nói ra được đây chứ?
Tổng giám đốc Tống nhìn thấy biểu hiện của mọi người, cũng hiểu được câu nói vừa nảy của mình, sợ là thật sự có vấn đề.
Nhưng mà, tổng giám đốc Tống cũng không phải là loại người không ra tay, lập tức nói với Dư Khiết: “Tôi cũng chỉ nói như vậy. Cháu trai tôi đã ở Úc được mấy năm rồi, nó đối với tôi mà nói cũng coi như một đứa con trai ruột vậy. Bây giờ tôi trở về nhà, nó cũng đã theo tôi trở về nước. Tuổi tác của nó cũng không còn nhỏ nữa rồi, năm nay đã ba mươi lăm tuổi rồi, vẫn luôn còn độc thân. Anh trai tôi và chị dâu cũng rất sốt ruột, cho nên tôi nghe nói cô đang giúp người giới thiệu đối tượng, đây không phải là hỏi thăm cô một chút xem thế nào hay.”
Dư Khiết lập tức nói: “Vậy tôi sẽ giúp ông chú ý nhiều hơn một chút, sẽ làm cho cậu chủ ở nhà, nhất định gặp duyên thích hợp.”
“Vậy thì làm phiền cô nha.” Tổng giám đốc Tống gật gật đầu.