Chương 1266
Lâm Phong ôm lấy Mộc Nhược Na theo bản năng, khoảnh khắc lúc cơ thể mềm mại của Mộc Nhược Na va vào trên lồng ngực của anh ta, người anh ta cứng đờ lại, sau đó anh ta giang hai tay ôm chặt lấy cô.
Đây là cơ hội thân mật hiếm có, tự nhiên anh ta sẽ không bỏ qua.
Lúc này, Lâm Phong ôm Mộc Nhược Na giống như một đôi yêu nhau đang ôm nhau, khỏi phải nói có bao nhiêu mập mờ.
Mộc Nhược Na chờ thuyền trở lại như bình thường, rồi ngượng ngùng vùng vẫy ra khỏi vòng tay của Lâm Phong: “A… xin lỗi… vừa rồi, tôi không cố ý.”
Lâm Phong rất muốn nói, cố ý cũng không sao cả.
Nhưng anh ta vẫn mất tự nhiên trả lời lại: “Không có vấn đề gì.”
Sau câu trả lời đó, Lâm Phong muốn nói ra điều gì đó, nhưng làm thế nào cũng không nói ra được.
Anh ta chỉ ủ rũ nói: “Nhược Na, nếu có người nói với cô, tôi đã làm chuyện có lỗi với cô, cô đừng tin, có được không?”
“Được được được.” Mộc Nhược Na bất đắc dĩ nhìn Lâm Phong, hoàn toàn không để những lời anh ta nói ở trong lòng, chỉ coi như anh ta đang bày tính trẻ con.
Lâm Phong mở miệng, muốn tỏ tình, nhưng làm thế nào cũng không nói ra được thành lời.
Lúc này du thuyền cập bờ, bên bờ có người bê một thùng hoa tươi đến, nhìn thấy Lâm Phong, đối phương lập tức rút một cành hoa ra, nói với Lâm Phong: “Anh trai ơi, mua một bông hoa tặng bạn gái đi!”
Mộc Nhược Na mỉm cười từ chối: “Cảm ơn. Nhưng chúng tôi không phải là tình nhân.”
Nhưng Lâm Phong lấy điện thoại di động ra, lặng lẽ quét mã QR với đối phương: “Một bông hoa hồng.”
Đối phương lập tức chọn một bông hoa hồng đang nở, nhanh chóng đưa cho Lâm Phong.
Lâm Phong tặng hoa hồng cho Mộc Nhược Na: “Cả đời này, đây là lần đầu tiên tôi tặng hoa cho con gái, đừng nói là cô không để tôi thể nghiệm lần đầu tiên này đấy nhé?”
Mộc Nhược Na mấp máy khỏe môi, không nhận hoa: “Cậu có biết tặng hoa hồng có ý nghĩa như thế nào không??”
“Biết.” Lâm Phong cố chấp đưa bông hoa đến trước mặt Mộc Nhược Na: “Tôi rất thích cô!”
Mộc Nhược Na sững người trong chốc lát. Vô thức muốn từ chối.
Lâm Phong lại kịp thời bổ sung thêm một câu: “Hy vọng có người chị gái như cô!”
Nghe thấy vậy, Mộc Nhược Na mới thoải mái mỉm cười, đón nhận bông hoa Lâm Phong tặng: “Cậu ấy à, cái miệng nhỏ ngọt quá cơ, không biết con gái nhà ai sẽ bị cậu dỗ đến tâm hoa nộ phóng, hoa rất đẹp, tôi nhận, cám ơn.”
Tiểu Vương cũng nhìn ra được điều gì đó, khẽ nói với Cố Hề Hề: “Thiếu phu nhân, cô có định nhắc nhở bọn họ không?”
Cố Hề Hề lắc đầu, nói: “Vẫn nên để Lâm Phong tự lựa chọn đi. Chàng trai này cũng không tồi, hợp để khảo nghiệm Nhược Na. Lần này Nhược Na và Hirayama cãi nhau, vẫn chưa tìm được thời cơ tốt để hòa giải, có lẽ cậu Lâm Phong này chính là thời cơ tốt để bọn họ giảng hòa với nhau.”
Tiểu Vương cũng chỉ có thể gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Tối nay mọi người đều đi chơi rất vui vẻ, đến khi trở lại khách sạn Livingston, đã là mười rưỡi.
Lúc đi vào sảnh tầng một của khách sạn, trùng hợp Chu Mãng đang đi tới từ phía đối diện.
Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na đều làm như không nhìn thấy, đi lướt qua anh ta.