Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2091

Sắc mắt Minh Hâm trầm xuống, nói: “Tổng giám đốc Tần muốn đóng băng, vậy thì cứ việc đóng băng tôi đi. Tôi nói rồi, tôi sẽ không bao giờ làm những việc đó đâu!”

Nói xong, Minh Hâm xoay người bỏ đi.

Lần xoay người này, vừa hay xoay thẳng về hướng của Doãn Nhất Nặc và Mễ Tiểu Anh.

Bốn người cứ như vậy mà nhìn thẳng vào mặt nhau.

Vẻ mặt Doãn Nhất Nặc có chút suy tư nhìn hai người họ, không nói gì cả.

Ngược lại là người đang ngăn Minh Hâm kia, sau khi nhìn thấy Doãn Nhất Nặc thì lên tiếng nói trong hốt hoảng lo sợ: “Cô Doãn, sao cô lại ở đây?”

Biểu cảm trên gương mặt của Minh Hâm, rất rõ ràng là đang hoảng hốt, qua một lúc mới có phản ứng: “Cô… cô là cô chủ Doãn?”

“Là tôi.” Doãn Nhất Nặc điềm nhiên gật đầu: “Có phải là tôi làm phiền hai vị rồi không?”

Minh Hâm còn chưa nói gì thì người kia đã lập tức cúi đầu khom lưng, nói: “Không có, không có, là tôi đã làm phiền rồi, xin phép đi trước đây!”

Nói xong, cũng không thèm nhìn đến biểu cảm của Minh Hâm thì đã xoay người đi mất.

Minh Hâm cười đau khổ một tiếng, đi về hướng Doãn Nhất Nặc, nói: “Tôi lại được cô cứu lần nữa rồi.”

Doãn Nhất Nặc vẫy vẫy tay ý muốn nói không sao: “Không có gì, tôi cũng không có làm gì.”

Cảm giác của Mễ Tiểu Anh dành cho Minh Hâm này cũng không phải không tốt, lập tức lên tiếng nhắc nhở cậu ta: “Nếu như cậu đã làm xong những chuyện ở nơi này thì vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây đi.”

Chỉ cần nhìn vào nỗi nhớ nhung không dứt của người đó thì chỉ sợ là chuyện này vẫn chưa kết thúc được đâu.

“Cảm ơn hai cô nhiều.” Minh Hâm nói lời cảm ơn với Mễ Tiểu Anh rồi xoay người vội vã đi ngay.

Doãn Nhất Nặc nói với Mễ Tiểu Anh: “Ông tổng giám đốc Tần này à, đúng là gừng càng già càng cay, một khi đã bộc phát thì không thể dập xuống được đâu!”

“Vợ của tổng giám đốc Tần đã qua đời vì bệnh ung thư vú, có những cô gái xinh đẹp chủ động dâng đến tận cửa, nhưng hình như tổng giám đốc Tần chưa từng động lòng với bất kỳ người nào.” Mễ Tiểu Anh trả lời, nói: “Lúc trước người ta cứ nghĩ là tổng giám đốc Tần vẫn còn nhớ nhung vợ cũ, bây giờ xem ra, chưa chắc là như vậy. Minh Hâm này tướng mạo xinh đẹp, có lẽ là đã đâm trúng điểm manh nha của tổng giám đốc Tần, vì vậy nên mới nhớ nhung không dứt. Từ xưa đến này, một người quá xinh đẹp nhưng nếu như không có đủ thực lực để bảo vệ gương mặt xinh đẹp đó thì đều không có chuyện gì tốt cả.”

Doãn Nhất Nặc tỏ vẻ đồng tình: “Nếu như không phải anh em là người thừa kế của nhà họ Doãn, chỉ sợ là anh ấy cũng không bảo vệ nổi gương mặt đó của mình rồi.”

Mễ Tiểu Anh bật cười lên, nói: “Nói đúng đó chứ.”

Hai người vừa đi ra ngoài vừa bàn luận chuyện này.

Vừa mới đi đến bãi đậu xe thì nhìn thấy trước mặt là một đám người xô xô đẩy đẩy, dáng vẻ hình như là muốn bắt một người, bức ép lên xe.

Nhìn kỹ thì mới thấy, đó không phải là Minh Hâm vừa mới chia tay nhau đó sao?

Tên nhóc này cũng thật sự xui xẻo!

Mềm mại không được nên dùng biện pháp mạnh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK