Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 980

Đúng vậy, em gái nói đúng.

Ngay cả khi anh ta lại dây dưa một lần nữa, anh ta có thể dây dưa bao lâu chứ?

Xem như là mỗi ngày làm một việc tốt đi.

Vân Mạc Dung cắn răng cầm lấy chìa khóa xe, chạy về phía bệnh viện.

Cố Hề Hề thấy Vân Mạc Dung vội vàng lập tức đến đón, nói nhỏ: “Vừa mới được đưa ra khỏi phòng cấp cứu, hiện tại đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt theo dõi.”

Vân Mạc Dung vươn tay nắm lấy tay Cố Hề Hề, nhẹ giọng nói: “Lần này đến đây, cũng không biết là đúng hay sai. Nhưng mà em nói đúng, làm người không thẹn với lương tâm. Nếu chị không đến, dẫn đến việc Nhất Nhiễm qua đời, chị nhất định sẽ tự trách mình cả đời, bây giờ dù có bị anh rể em hiểu lầm và giận dữ thì chị cũng phải đến một chuyến.”

“Đi thôi.” Cố Hề Hề gật đầu, kéo Vân Mạc Dung xoay người đi vào phòng cách ly khử trùng, mặc đồ khử trùng trước khi vào phòng bệnh.

Nằm ở trên giường, Nhất Nhiễm toàn thân cắm rất nhiều ống, thân thể gầy yếu nhỏ bé vô lực dưới cỗ máy khổng lồ.

Trái tim Vân Mạc Dung trở nên mềm lòng hơn.

Tại sao anh ta lại ngốc như vậy?

Việc gì phải tự làm khổ mình như vậy chứ?

“Nhất Nhiễm, tôi là Vân Mạc Dung, tôi đến rồi đây.” Vân Mạc Dung thì thầm vào tai Nhất Nhiễm: “Anh mở mắt ra nhìn tôi, được không? Chúng ta không phải nói muốn làm bạn tốt sao? Không phải nói anh còn muốn đi nhiều nơi gặp gỡ nhiều người sao? Anh tỉnh lại đi được không?”

Nhất Nhiễm nằm trên giường bất động, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng ngọc đang ngủ.

Cố Hề Hề đứng nhìn Nhất Nhiễm, cảm thấy tiếc nuối thay anh ta.

Thật là đẹp trai, tuổi còn trẻ mà phải đi gặp thượng đế sớm.

Thật là phí của trời mà!

“Nhất Nhiễm, anh tỉnh lại đi, anh tỉnh lại tôi sẽ không trách anh nữa. Chúng ta vẫn là bạn, chúng ta có thể cùng nhau nói chuyện trên trời dưới đất, cùng nhau ăn cơm, cùng thưởng hoa. Ồ, đúng rồi, hoa sơn trà Thập Bát Học Sĩ mà anh tặng tôi, tôi muốn trồng lại, chúng ta cùng đi xem hoa sơn trà Thập Bát Học Sĩ, được không?”

“Hoa Thập Bát Học Sĩ này đối với anh quan trọng như vậy, anh không muốn nhìn thấy sao? Anh không muốn xem kỹ năng trồng hoa của tôi sao?”

“Tôi thật sự không còn giận anh nữa, anh mở mắt nhìn tôi có được không?”

“Nhất Nhiễm, tôi rất quý trọng tình bạn này. Tôi rất thích anh cùng tôi tán gẫu chuyện trên trời dưới đất, cho nên mau tỉnh lại đi, được không?”

Lúc này, chiếc máy vốn đang nhảy rất chậm bỗng nhiên tiết tấu tăng lên.

Y tá trông chừng bên cạnh đột nhiên hô lên một tiếng: “Bệnh nhân có phản ứng! Quý cô này, xin hãy nói thêm vài câu nữa đi, anh ta đang có ý thức tự chủ!”

Cố Hề Hề đứng thẳng người.

Anh ta quá là kỳ quái đi!

Vậy mà thật sự có hiệu quả!

Chỉ một vài câu đã khơi dậy được ý chí sinh tồn à?

Nhất Nhiễm này, anh thích chị gái tôi nhiều bao nhiêu vậy hả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK