Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2038

Tốt quá, tốt quá, cuối cùng cũng thành công rồi.

Mặc dù em gái ngu ngốc nhưng cũng coi như làm được một chuyện tốt.

Anh ta chính là muốn theo đuổi tầng lớp giàu có, tạo lập quan hệ đan xen khó gỡ mới có thể củng cố địa vị của anh ta.

“Vậy chờ lát nữa khi nói xin lỗi, cô Khương Hữu phải xin lỗi thật chân thành.” Mễ Tiểu Anh nói một cách đầy ý tứ sâu xa.

“Đó là điều đương nhiên.”

Nhưng mà sau khi tìm thấy Khương Hữu, phản ứng của Khương Hữu vô cùng kịch liệt.

“Gì cơ? Để em xin lỗi trước mặt tất cả mọi người à? Chuyện đó là không thể nào!” Khương Hữu bướng bỉnh nói: “Em đã lén hạ mình với cô ta rồi, em sẽ không nói xin lỗi trước mặt mọi người đâu! Em không sợ bị mất mặt chắc?”

Mễ Tiểu Anh nói: “Chắc hẳn anh em mấy người có lời muốn nói, tôi chờ ở bên ngoài.”

Nói xong Mễ Tiểu Anh lui ra khỏi phòng.

Trong phòng chỉ còn lại hai người Khương Hữu và Khương Tả.

Khương Tả cũng mất kiên nhẫn, anh ta giơ tay lên tát một phát!

“Bốp!” Khương Tả nổi giận đùng đùng trợn mắt nhìn Khương Hữu: “Có phải anh chiều hư em rồi không hả? Cuối cùng em có hiểu hậu quả của mối họa em gây ra hay không?”

“Em…” Khương Hữu bụm mặt, khuôn mặt đầy sự khiếp sợ và không dám tin: “Anh đánh em!”

“Anh tát em một phát còn đỡ hơn so với việc anh khóa thẻ của em, em chọn một đi!” Khương Tả hận rèn sắt không thành thép nói: “Bây giờ tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào, nếu anh không cho em một bài học, em cho rằng nhà họ Chu sẽ nuốt trôi cục tức này dễ dàng sao? Em có biết vì xử lý tình huống rối rắm này cho em mà anh phải bỏ ra một số tiền lớn hoặc cổ phần ra bồi thường nhà họ Chu không?”

“Em…” Khương Hữu lập tức cứng họng.

Khương Hữu nhớ trước đó Mễ Tiểu Anh cũng nói những lời đó, chẳng lẽ đã bị cô ta nói trúng hay sao?

Khương Tả mất kiên nhẫn nói: “Em gái, em đã không còn nhỏ nữa, em nên hiểu chuyện đi!”

Khương Hữu không cam lòng nói: “Biết rồi.”

“Nếu hôm nay anh không cho em một cái tát này, sợ là nhà họ Chu sẽ đòi hỏi nhiều hơn mà đòi một đống lợi ích.” Khương Tả khuyên giải tận tình: “Số tiền này giữ lại mua túi cho em không phải tốt hơn sao?”

“Cũng đúng…” Đầu óc Khương Hữu nhão nhoét, nghe theo suy nghĩ của Khương Tả.

Khương Tả thấy cuối cùng em gái mình cũng bị thuyết phục, anh ta thở phào trong lòng, nghĩ một cái tát này sao có thể sánh với một phần trăm cổ phần chứ?

Đến lúc đó anh ta viện cớ đổi cổ phần với nhà họ Chu, cầm cổ phiếu của nhau.

Vậy thì không ai nói anh ta là bụi cỏ không có đất đặt chân nữa.

“Em nói xin lỗi là được chứ gì?” Khương Hữu vừa nghĩ nếu nhà họ Khương bị cô ta liên lụy, rớt khỏi giới thượng lưu của xã hội sẽ không còn cơ hội thấy Doãn Ngự Hàm nữa là tim như bị dao cứa. Không phải nói xin lỗi thôi sao? Vậy thì xin lỗi đi! Chỉ cần không bị đuổi ra khỏi cái giới này là được!

Vì thế, dưới sự giúp đỡ của Mễ Tiểu Anh và Doãn Ngự Hàm, cuối cùng nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng giải hòa rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK