Chương 867
Nếu không có việc gì ngoài ý muốn, em gái cô không thể sống thọ, sống đến sáu bảy mươi tuổi, cũng đã là cực hạn rồi.
Nhưng vào mấy ngày trước, cô lại vô tình nhận được một bì trà.
Nhà họ Vân có ba báu vật đó là sách, thuốc và trà.
Cho nên Vân Mạc Dung đối với trà có nghiên cứu qua, cô nhìn thấy liền cực kỳ vui vẻ.
Cô trong nháy mắt đã phát hiện chỗ không hợp của lá trà: Trong những lá trà này có chứa một lực lượng sinh mệnh.
Vân Mạc Dung lúc đó lấy nước trà, bắt đầu kiểm tra.
Cô bất ngờ phát hiện, những lá trà này có chứa đựng thành phần có thể tu bổ thân thể con người người máy.
Nói thẳng ra là, chính là có thể tu bổ gien viên khởi đầu vật chất.
Nếu có thể luyện thành công, liền có thể trì hoãn chu kỳ sinh mạng của loài người.
Lúc cô nhận ra được điều này, cô cực kỳ hưng phấn.
Cô lúc trước còn nằm trên giường, cô vẫn luôn ảo tưởng có thể tìm ra loại thuốc có thể kéo dài mạng sống, có thể làm em ấy nhìn thế giới này nhiều một chút.
Trước kia cô không có cơ hội.
Nhưng cơ hội này, lại tự động đưa đến trước mặt cô.
Nếu như cô dễ dàng bỏ qua, vậy cô chẳng còn là Vân Mạc Dung nữa.
Vân Mạc Dung không nói cho bất kì ai, cô chỉ nói qua vài câu người nhà, cô nói là đi tìm một cây trà mới.
Tưởng Dật Hải cũng không nghĩ nhiều, dù sao nhà họ Vân am hiểu về trà.
Cho nên người thừa kế Tưởng Dật Hải cũng chỉ an bài cho Vân Mạc Dung một đội bảo vệ,anh cũng không nghĩ quá nhiều, anh đồng ý Vân Mạc Dung rời khỏi nhà.
Vân Mạc Dung thông qua thăm hỏi, xác định vị trí của cây trà, trà này sinh trưởng trong một khu rừng rậm nguyên thủy trên một hòn đảo lớn ở phía nam Thái Bình Dương.
Kế hoạch của Vân Mạc Dung vẫn khá kín đáo.
Người cô mang theo, người người đều là mười tinh anh, mỗi người đều mang theo đầy đủ trang bị cùng dụng cụ đủ có thể tự vệ.
Cho dù họ gặp động vật quy mô bầy đàn, cũng có thể an toàn rút lui.
Nhưng Vân Mạc Dung ngàn tính vạn tính, cũng không tính tới, cô lại chủ động rời khỏi đội ngũ, đi tới hoàn cảnh xa lạ này.
Bản năng Vân Mạc Dung cảm thấy không đúng.
Từ trước giờ cô vẫn không có bị mộng du, vậy tại sao lại xuất hiện tình trạng này? Cô vẫn luôn ăn uống cẩn thận, tuyệt đối sẽ ăn nhầm thức ăn có độc ảnh hưởng tới thần kinh.
Như vậy, tại sao cô lại xuất hiện ở đây? Suy nghĩ của Vân Mạc Dung chuyển rất nhanh, những khả năng có thể xảy ra cô đều suy nghĩ một lần, nhưng lại không có một chút manh mối.
Mơ hồ, cô lại có suy đoán hoang đường: “Chẳng lẽ có người cô ý, muốn thu hút cô tới đây?” Nếu không, làm sao cô có thể lấy được túi trà thần kỳ kia chứ? Người bên ngoài, luôn biết cô đối xử tốt với Hề Hề, cho nên liền đưa vào tay cô sao? Nhưng vì sao lại muốn cô tới nơi này chứ? Cho dù cô chết ở đây, vậy làm sao có thể làm tổn thương tới Hề Hề chứ? Chẳng qua Hề Hề sẽ đau lòng một lúc, làm sao có thể uy hiếp sinh mạng của Hề Hề được? Vân Mạc Dung cảm thấy cô càng lúc càng mù mờ.
Ngay tại lúc Vân Mạc Dung lâm vào trâm tư không lối thoát, Hoàng Hoàng đã ngậm một thỏ trong miệng chạy về.
Hoàng Hoàng cắn chết con thỏ tại chỗ, nó đặt con thỏ trước mặt cô, một bộ dáng cầu khen ngợi lắc lắc đuôi.