Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1631

Cố Hề Hề nhìn trái nhìn phải cũng không nhìn thấy Lý Tư và Dư Khiết đâu, liền hỏi: “Này, bây giờ cũng sắp đến giờ mở tiệc rồi, Dư Khiết với Lý Tư sao vẫn chưa tới nhỉ?”

Mặc Tử Huyên nhìn xung quanh, trả lời cô một cách thản nhiên: “Có lẽ là lại vướng vào chuyện gì đó rồi.”

Lý Tư bị cấm túc không được ra đây, Dư Khiết lại thật sự bị vướng vào một chuyện rồi.

Ngáng chân Dư Khiết cũng không phải người ngoài, lại chính là người nhà của cô ấy.

Dư Khiết quyết định giải quyết dứt điểm rắc rối này của gia đình cô ấy trong hôm nay, tuyệt đối cô ấy sẽ không để bọn họ hủy hoại cuộc đời mình.

Lần này người tới tìm Dư Khiết không ai khác chính là mẹ ruột và bố dượng của cô ấy cùng đến.

Lời bào chữa vẫn như trước đây, nhưng bọn họ mong rằng Dư Khiết sẽ sớm chấm dứt tình trạng độc thân và tìm được một mái ấm tốt đẹp.

Về phần mái ấm tốt đẹp kia, không cần phải nói, tất nhiên chính là Mặc Tử Hân rồi.

“Dư Khiết, con là ngốc thật hay là giả ngốc vậy?” Bà Cát cuối cùng cũng không chịu được nữa, trực tiếp nói với Dư Khiết: “Tiết Tuyết kia là thế nào? Sao cô ta lại giống Cố Hề Hề như vậy, nếu con còn không ra tay, thì không còn cơ hội nữa đâu, biết không? Những năm nay, đàn bà không biết xấu hổ bám lên người Mặc Tử Hân nhiều bao nhiêu, trong lòng con rõ nhất! Con cái đứa đầu gỗ này đúng thật là không biết gì? Mẹ là mẹ con, mẹ còn hại con hay sao?”

Ông Cát tuy rằng không nói chuyện, nhưng thái độ cũng đồng tình với vợ.

Vài ngày qua, bọn họ còn có thể bình tĩnh nói chuyện.

Nhưng đêm nay, Mặc Tử Hân xuất hiện cùng với Tiết Tuyết, và cảnh này đã bị mọi người nhìn thấy.

Họ có thể không lo lắng sao?

Lúc này, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm Tiết Tuyết.

Ông Cát và bà Cát đương nhiên không đủ tư cách để tham dự bữa tiệc này, nhưng họ đã được thông báo rõ ràng.

Sau khi biết có một người phụ nữ tên Tiết Tuyết trông giống như Cố Hề Hề, họ không thể ngồi yên được nữa, vội vã đến tìm Dư Khiết.

Vì vậy, Dư Khiết đã không tham dự bữa tiệc vì cô ấy đã bị họ ngăn cản.

Lúc đầu Dư Khiết không muốn để ý đến nhưng bà Cát đã dọa sẽ dọn ra ngoài và cắt đứt quan hệ với Dư Khiết, Dư Khiết suy nghĩ một lúc rồi quyết định gặp họ, giải quyết triệt để rắc rối.

“Con có đang nghe mẹ nói không? Tiết Tuyết kia là thế nào? Cô ta đến gặp tổng giám đốc Mặc à?” Mặt bà Cát càng ngày càng xấu: “Sao con lại bất cẩn như vậy? Nếu để cho đồ móng heo đó chộp được Mặc Tử Hân, mẹ xem con sẽ khóc thế nào! Mẹ kế sao có thể so với mẹ ruột? Mặc Ngôn, Mặc Thuyết chỉ mới ba tuổi làm sao sống an ổn với mẹ kế! Con nhẫn tâm nhìn cảnh hai đứa trẻ bị mẹ kế bạo hành sao?”

Cứ như thể họ đã làm tốt chức trách của ông bà vậy.

Miệng Dư Khiết nở một nụ cười chế giễu.

Cô ấy không phải là một người mẹ tốt, vậy họ được xem là ông bà kiểu gì?

Nói tới nói lui vẫn là vì lợi ích.

“Nói đi, hai người muốn cái gì?” Dư Khiết lạnh lùng nói: “Tối nay giải quyết xong hết đi. Các người đến tìm tôi hết lần này đến lần khác, tôi cũng thấy phiền lắm.”

Mặt bà Cát đột nhiên thay đổi: “Con có ý gì ? Mẹ là mẹ của con!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK