Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1810

Tống Sĩ Triết trợn trừng mắt kinh ngạc: “Trời ạ! Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao em lại trở thành trợ lý trưởng của Chủ tịch Mặc rồi. Năng lực quan sát của em thật sự rất tốt.”

“Không chỉ như vậy.” Dư Khiết tiếp tục mỉm cười và nói: “Anh thử nghĩ xem, những nhà giàu trong giới này có đủ điều kiện đến đây có ai phù hợp với những điều kiện của cô ta?”

Tống Sĩ Triết nói đầy khiêm tốn và chân thành: “Tôi mới trở về nước, không hiểu rõ tình hình ở đây lắm. Mời quý cô luật sư chỉ bảo.”

“Là nhà họ Hỏa ở phía đông thành phố. Nhà họ Hoả không phải là nhà giàu mới nổi nhưng cũng chưa đủ chiều sâu.” Dư Khiết nói: “Nhà họ Hỏa kinh doanh thủy sản. Bọn họ bận chuyện kinh doanh suốt cả năm nên không quan tâm đến chuyện dạy dỗ con cái. Còn cô chủ nhà họ Hỏa này cũng nổi tiếng trong giới là ăn chơi. Mặc dù tôi vẫn chưa gặp cô ta nhưng cũng nghe nói những truyền thuyết liên quan tới cô ta. Trong truyền thuyết đều nói chuyện cô ta thích làm nhất chính là làm người thứ ba.”

Tống Sĩ Triết nhất thời không nói nên lời.

Một cô gái mới mười bảy, mười tám tuổi!

Mà quan điểm sống lại lệch lạc như vậy.

Cũng vào lúc đó, cô gái vừa bị Dư Khiết từ chối, cũng chính là con gái của nhà họ Hỏa, Hỏa Đào sụ mặt quay về căn nhà gỗ của mình. Cô ta tức giận vứt cái bát trong tay lên bàn, vẻ mặt hung tợn nói: “Đúng là đồ bà già, sao lại khiến người khác ghét thế không biết? Ha ha ha, cô ta nhất định thấy mình trẻ hơn nên mới đố kỵ. Ha ha, cũng không biết cái đồ nhà quê từ đâu tới mà dám tranh với mình!”

Thực ra lúc Tống Sĩ Triết và Dư Khiết đến đây vào buổi chiều, Hỏa Đào đã nhìn thấy.

Lúc cô ta nhìn thấy Tống Sĩ Triết đẹp trai, ga lăng, dịu dàng nhất quyết đòi xách hành lý, không để Dư Khiết chịu mệt là Hỏa Đào đã bắt đầu thấy thích.

Dư Khiết nói rất đúng.

Sở thích lớn nhất của cô ta là dùng đàn ông để chứng minh sự quyến rũ của mình.

Mặc dù trông Tống Sĩ Triết có vẻ không còn trẻ nhưng anh đẹp trai.

Chỉ cần là đàn ông thì đều nằm trong tầm săn lùng của Đào Hỏa.

Cô ta cố tình thay đồ ở nhà để khiến đối phương bớt đề phòng, rồi mang theo một chiếc bát nhỏ đáng yêu, giả vờ nũng nịu đi xin ăn nhờ.

Những người đàn ông bình thường nhìn thấy vẻ đáng yêu của cô ta, đều rất khó từ chối.

Một chiêu này của cô ta không biết đã hạ gục được bao nhiêu người đàn ông.

Nhưng cô ta không thể ngờ được lại có một người phụ nữ già không hiểu chuyện, cố tình làm hỏng chuyện tốt của cô ta.

Cục tức này cô ta thật sự nuốt không trôi.

Hỏa Đào suy nghĩ một lát rồi quyết định dạy cho người phụ nữ đó một bài học.

Hoa Đào lập tức lấy điện thoại ra gọi vài cuộc: “Gọi mấy người nữa lên đây chơi đi! Yên tâm tôi sẽ báo với sảnh chính để bọn họ cho xe của các cậu lên. Nhớ gọi mấy người đẹp trai xinh gái một chút. Chẳng có chuyện gì cả, chỉ là ngứa mắt với một người phụ nữ già, muốn dạy cho cô ta một bài học thôi. Buồn cười, Đào Hỏa này là ai chứ? Làm sao có thể để một người phụ nữ già bắt nạt chứ? Được rồi, cứ quyết định vậy đi, sáng ngày mai qua đây nhé.”

Cúp điện thoại, Hỏa Đào nhìn căn nhà gỗ phía trên bằng một ánh mắt hung ác, sự độc địa vượt xa mức độ mà cô ta nên có ở tuổi này.

Đúng như những gì Dư Khiết đã nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK