Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2053

“Tôi đi nhà vệ sinh một lát.” Mễ Tiểu Anh quay người đi, để Doãn Ngự Hàm và Khuê Sinh đợi ở chỗ cũ.

Không lâu sau, có tiếng bước chân từ sau truyền đến.

Doãn Ngự Hàm nheo mắt cười nói: “Tốc độ nhanh vậy…”

Chưa nói hết câu, Doãn Ngự Hàm đã nuốt lại mấy từ còn lại vào trong.”

Chỉ thấy cô gái như người nổi tiếng trên mạng, làm xáo động trước mặt chỗ mình đang đứng, nhìn mình không biết chán.

Doãn Ngự Hàm nhíu mày, bực mình quay đi. Không quen biết nha thì đừng đến bắt chuyện.

Mà cái người nổi tiếng trên mạng này không hề nhận ra mình bị người khác ghét bỏ mà cứ tiến gần lại rồi giương mắt nhìn: “Xin chào anh trai nhỏ, tôi là Điền Manh Manh….”

“Tôi không phải anh trai nhỏ, tôi cũng không có hứng thú với cách gọi của cô.” Doãn Ngự Hàm lạnh lùng cắt ngang lời cô.

“Ầy, sao anh lại như thế?” Điền Manh Manh bị từ chối thì đột nhiên trở nên không vui: “Anh cư xử thế này là muốn bị ế cả đời sao?”

Khuê Sinh suýt thì cười thành tiếng. Đây là truyện cười hài nhất anh ta nghe được từ lúc lọt lòng đến giờ.

Độc thân á?

Đúng là muốn quỳ lạy luôn. Chủ tịch nhà chúng tôi có giá lắm đấy.

Đúng lúc đó thì Mễ Tiểu Anh quay lại, cô ta nhìn Điền Manh Manh rồi lại nhìn sang Doãn Ngự Hàm mặt như yêu quái gọi người thì cũng đoán được chuyện gì đã xảy ra. Vậy là cô ta mở miệng nói: “Xin lỗi, tôi làm lỡ thời gian rồi, chúng ta mau về thôi.”

Doãn Ngự Hàm vừa định gật đầu thì đột nhiên Điền Manh Manh kêu lên: “Là cô!”

Mễ Tiểu Anh gật đầu với Điền Manh Manh xem như chào hỏi.

“Ồ.” Điền Manh Manh đánh giá Mễ Tiểu Anh từ trên xuống dưới rồi nói bằng giọng chua ngoa: “Thảo nào cô không để Đường Đức vào mắt, hóa ra đây là người quyền cao chức trọng mà cô bám víu đấy à?”

Mễ Tiểu Anh nghe vậy thì sa sầm mặt: “Cô này, tôi và cô có quen biết gì đâu.”

“Này anh gì ơi, người phụ nữ bên cạnh anh già như vậy rồi mà anh không nghĩ đến chuyện thay đổi à?” Điền Manh Manh ưỡn ngực một cách tự đắc: “Năm nay tôi mới có mười bảy tuổi, anh không suy nghĩ lại một chút ư?”

Mễ Tiểu Anh mới hai mươi ba tuổi, nhưng lại bị Điền Manh Manh gọi là một người phụ nữ già.

Từ xưa đến nay Doãn Ngự Hàm luôn ôn hòa nhẹ nhàng, nhưng hiện tại anh ấy lại không nhịn được cau mày: “Già ư? Cô ấy mới hai mươi ba tuổi mà cô lại cảm thấy già, vậy chẳng phải tôi hai mươi lăm tuổi là rất già sao?”

“Không, không! Em với anh chỉ cách nhau đúng tám tuổi!” Điền Manh Manh tỏ thái độ nói tiếp: “Đàn ông và phụ nữ không giống nhau, phụ nữ sẽ nhanh già hơn!”

Mễ Tiểu Anh không biết phải nói gì hơn.

Khuê Sinh không nhịn được nữa nói: “Vậy nói trắng ra thì cô Điền đây cũng có vẻ già rồi nhỉ? Giống như trợ lý Mễ với mức lương bảy con số, hoa hồng mấy triệu, một giám đốc điều hành trẻ, dùng những mỹ phẩm chăm sóc đều là loại chuyên sâu, đặc biệt. Vậy nên không cần cô Điền đây phải lo lắng, cho dù trợ lý Mễ có bốn mươi tuổi đi chăng nữa, cũng sẽ xinh đẹp như hoa!”

Đùa cái kiểu gì vậy?

Tình cảm từ nhỏ đến lớn của bọn họ là cùng nhau trưởng thành đấy!

Sao lại có thể nhịn mà để một kẻ não tàn, phẫu thuật thẩm mỹ như vậy công kích Mễ Tiểu Anh được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK