Chương 1947
Anh sao có thể không nhớ cô ta!
Cô ta chính là Khương Hữu đó!
Ở Singapore, cô ta thế nhưng được vinh danh là viên ngọc đẹp nhất đó!
Doãn Ngự Hàm sao có thể không nhớ hình dáng của cô ta chứ!
Khuê Sinh cố nén cười, mở miệng nói: “Cô gái này phiền cô nhường đường một chút, chúng tôi phải rời đi rồi.”
Khương Hữu nhịn không được bước về trước một bước, bình tĩnh nhìn Doãn Ngự Hàm nói: “Doãn Ngự Hàm, kiểu đàn ông giống như anh đây, chỉ có một cô gái hoàn hảo giống như tôi mới phù hợp nhất, anh thật sự muốn từ chối tôi sao?”
Doãn Ngự Hàm không có hứng thú phản ứng lại cái loại con gái vừa tự luyến vừa não tàn như vậy.
Nhiều năm qua, thanh thiếu niên tài giỏi cũng nhiều hơn rồi, nhưng mà cái loại não tàn như vậy vẫn là rất ít thấy.
Doãn Ngự Hàm xoay người muốn đi qua chỗ xe, Khương Hữu lại lần nữa cản đường Doãn Ngự Hàm lại, không phục nói: “Doãn Ngự Hàm, vì sao anh lại không thích tôi?”
“Cô Khương, cô đây là thiếu đàn ông lắm hả?” Doãn Ngự Hàm nhấn ấm cuối, không kiên nhẫn nói: “Đừng có cản đường, cảm ơn!”
Nói xong, Doãn Ngự Hàm trực tiếp đẩy Khương Hữu ra, lên xe của mình.
Khương Hữu trợn mắt há hốc mồm nhìn xe của Doãn Ngự Hàm nghênh ngang rời đi.
Khương Hữu hung hăng giậm chân một phát: “Chuyện này không có khả năng! Chuyện này không khoa học! Trên thế giới này không có người đàn ông nào có thể tránh được sự hấp dẫn của tôi! Doãn Ngự Hàm, Khương Hữu tôi để ý anh rồi, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”
Lúc này, Khương Tả đi ra, nhìn thấy em gái, liền hỏi: “Em sao lại ở đây?”
“Anh!” Khương Hữu nhìn thấy anh trai đi ra, ngay lập tức ôm lấy cánh tay Khương Tả làm nũng nói: “Em để ý Doãn Ngự Hàm, em muốn gả cho anh ấy!”
Khương Tả nhất thời trầm mặc: “Em nghiêm túc sao?”
Khương Hữu ngẩng đầu lên nói với vẻ mặt kiêu ngạo: “Anh, bây giờ nhà họ Khương chúng ta dù có thế nào đi nữa thì cũng vẫn là quý tộc, anh nhẫn tâm bảo em lấy một người đàn ông không xứng với nhà họ Khương chúng ta sao? Chỉ có địa vị của nhà họ Doãn mới có thể tôn được vị trí của nhà họ Khương chúng ta lên một tầm cao mới. Anh, nếu như em trở thành mợ chủ của nhà họ Doãn thì làm sao em có thể quên đi nhà họ Khương được? Khi đã có quan hệ thông gia với nhà họ Doãn rồi thì chẳng lẽ chúng ta lại không thể có được những tài nguyên mà mình muốn sao? Hơn nữa, nền tảng của em cũng không hề thua kém, anh không tin tưởng em gái mình một chút được sao?”
Đúng như dự đoán, Khương Tả đã bị thuyết phục, cũng thử xem xét cho Khương Hữu.
Từ nhỏ, cô em gái này của anh đã rất xinh đẹp, cũng có không ít người con trai theo đuổi.
Nhiều năm nay, Khương Hữu cũng không có tin đồn gì xấu với người đàn ông nào mà quyết tâm kết hôn.
Nếu như Khương Hữu thực sự có thể gả vào nhà họ Doãn, như vậy thì đúng là không còn điều gì tốt hơn.
Vậy thì nhà họ Khương sẽ thực sự có thể có vị trí vững vàng ở thành phố N rồi.
Trong nháy mắt, Khương Tả bỗng nở nụ cười: “Thực sự anh không biết, em gái lại có dự định lớn như vậy. Nếu em đã nhắm trúng cậu chủ nhà họ Doãn rồi thì người làm anh đây nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp em chuyện này”