Chương 2140
Xe gì cũng có!
“Nếu như là làm việc thiện, vậy thì cũng đi.” Doãn Nhất Nặc làm sao có thể không đoán được ý của Tiểu Cát? Bộ dạng chỉ muốn xem chuyện vui không chê việc lớn, nháy mắt với Mễ Tiểu Anh mấy cái.
Mễ Tiểu Anh im lặng nhìn cô một cái nói: “Lên xe đi.”
“Được thôi.” Một lần nữa Doãn Nhất Nặc mở cửa xe ra, giúp đỡ Minh Hâm ôm mấy cái thùng vào xe.
Tiểu Cát không nhịn được hỏi Mễ Tiểu Anh: “Xem ra cái xe này của chị không rẻ nhỉ?”
Mễ Tiểu Anh suy nghĩ môt chút nói: “Cụ thể bao nhiêu tiền, tôi cũng không rõ lắm, là do công ty mua. Hẳn cũng không đắt lắm?”
Doãn Nhất Nặc phụ họa một tiếng: “Ừ, không đắt, hơn 100 vạn mà thôi.”
Tiểu Cát nhịn không được líu lưỡi.
Kẻ có tiền là kẻ có tiền, hơn 100 vạn, còn mà thôi.
Với anh mà nói, một trăm vạn là khoảng tiền lớn!
Tiểu Cát càng hạ quyết tâm, nhất định phải ôm lấy cái đùi to Mễ Tiểu Anh, kiên quyết không buông ra.
“Lên xe.” Doãn Nhất Nặc mở cửa của chỗ điều khiển định mời Mễ Tiểu Anh lên xe, đã nhìn thấy Tiểu Cát đẩy Minh Hâm vào chỗ bên cạnh tay lái.
Bởi như thế, Tiểu Cát và Mễ Tiểu Anh cũng ngồi ở sau với nhau.
Doãn Nhất Nặc âm thầm liếc Tiểu Cát một cái.
Cái người thanh niên này đúng thật là… thông minh!
Vì muốn có cơ hội ngồi chung với Mễ Tiểu Anh, đơn giản là quá lâu.
Chỉ tiếc, Tiểu Anh nhất định sẽ là người của nhà họ Doãn. Hắc hắc hắc hắc hắc .
Nhóc con, anh đợi đến đó mà khóc đi!
Doãn Nhất Nặc không để ý tới Tiểu Cát nữa gật đầu với Minh Hâm: “Thắt chặt dây an toàn, lên đường thôi!”
“Được.” Minh Hâm thắt chặt dây an toàn, ngồi đàng hoàng một chỗ không có lộn xộn.
Doãn Nhất Nặc lái xe rất ẩu, nhưng vì bảo vệ những người khác nên hôm nay mới lái rất ổn định.
Tiểu Cát hỏi thẳng: “Bình thường cậu vẫn thường hay lái xe sao?”
Ý của Tiểu Cát thực chất là, cho dù cô ở cùng với Mễ Tiểu Anh thì như thế nào? Chẳng qua chỉ là lái xe mà thôi!
Doãn Nhất Nặc nghe và hiểu ý của Tiểu Cát, thiếu chút nữa cười ra tiếng, cố gắng nén cười, gật gật đầu trả lời: “Đúng vậy, không còn cách khác, đây chính là số phận của tôi. Không chăm sóc tốt cho cô Mễ, thì tôi có thể sống an nhàn ở đâu?”
Minh Hâm ngẩn ngơ.
Đại tiểu thư thật biết nói đùa!
Mễ Tiểu Anh bất đắc dĩ nhìn ra bên ngoài xe, tiểu thư nhà mình lại bắt đầu đùa giỡn mình!
Nhưng Tiểu Cát lại hài lòng gật gật đầu.
Quả là thế, nhưng dựa vào khuôn mặt tốt, mới được Mễ Tiểu Anh nhìn trúng. Cho dù có bị băng bó, nuôi dưỡng, còn không phải ngoan ngoãn làm người hầu? Chờ khi mình dính vào tiểu thư Mễ Anh, nhất định phải tìm một tiểu bạch kiểm!