Chương 1794
Mọi người đều đói lả, đồ ăn được đặt sẵn cũng được giao đến kịp thời.
Tống Sĩ Triết cũng đúng giờ xuất hiện ở sảnh dưới của chi nhánh chờ lệnh nữ hoàng.
Sau khi Dư Khiết biết thì liền cho người dẫn Tống Sĩ Triết đến sảnh phụ trên tầng ba.
Khi Tống Sĩ Triết đến thì Dư Khiết đã ngồi sẵn trong phòng khách.
“Có đói bụng không?” Tống Sĩ Triết cười nói: “Anh mang cho em rất nhiều đồ ăn, tùy em thích ăn cái nào.”
Trong lúc nói chuyện, Tống Sĩ Triết đã dọn đầy thức ăn lên bàn, xé đôi đũa ra đặt trước mặt Dư Khiết, mỉm cười nói: “Thực sự là lần đầu tiên anh gặp được cách ăn cơm thế này, chắc là anh sẽ còn nhớ kỹ trong vài chục năm.”
Dư Khiết bị anh ta làm cho buồn cười: “Tại sao trước đây em không phát hiện ra anh biết ăn nói đến vậy nhỉ?”
“Đó là bởi vì tôi đã đem những gì tôi tích lũy trong nhiều năm nay để dùng cho tối nay.” Tống Sĩ Triết trả lời.
Dư Khiết cười không ngừng.
Người khác cho rằng một người phụ nữ có nhân duyên tốt thì phải được nhiều người theo đuổi.
Trên thực tế, điều này chưa chắc đã đúng.
Giống như Dư Khiết vậy, thực ra lại có rất ít người theo đuổi.
Tất nhiên là trừ những người không cân nhắc đã mở miệng nói thích.
Khi Dư Khiết học trung học thì cô bận thi cử và không hề nghĩ đến chuyện yêu sớm.
Sau khi tốt nghiệp trung học thì cô lại phải bận rộn với việc học và đi làm thêm, tiết kiệm chi phí sinh hoạt, học phí và các chi phí khác cho sinh viên trao đổi trong hai năm. Cô gần như bận rộn đến quay cuồng, thậm chí không dám nhắc đến một thứ xa xỉ như tình yêu.
Sau này, sau khi tốt nghiệp đại học, cô lại bận rộn làm công việc thực tập.
Ban ngày theo thầy chạy đôn chạy đáo, ban đêm lại mải miết nhai tài liệu cho kỳ thi tuyển sinh sau đại học.
Cô được nhận vào học thạc sĩ tại chức, vừa bận học vừa bận đi làm kiếm tiền.
Sau này khi gặp Mặc Tử Hân và trở thành nhân viên của tập đoàn Mặc Thị thì cô lại càng bận rộn hơn.
Vì vậy, những người có điều kiện kém không dám theo đuổi cô, còn những người có điều kiện tốt thì lại xem thường cô.
Vậy nên Dư Khiết chỉ còn lại một mình.
Từ đó cô sống một mình cho đến bây giờ.
Vì vậy, Tống Sĩ Triết thực sự là người đầu tiên theo đuổi Dư Khiết theo đúng nghĩa đen.
Thường thì hầu hết phụ nữ sẽ rất ngại ngùng ở lần đầu tiên họ được theo đuổi một cách chính thức mà người theo đuổi họ lại không hề đáng ghét như thế này.
Nhưng Dư Khiết không hề cảm thấy cảm xúc ngại ngùng này, cô chỉ cảm thấy rất ấm áp.
Điều này có thể liên quan đến việc cô đã trải qua quá nhiều kinh nghiệm cũng như liên quan đến công việc của cô.
Cô đã nhìn thấy quá nhiều con dao găm ẩn dưới vẻ dịu dàng, vì vậy cô luôn bình tĩnh và điềm tĩnh hơn nhiều so với những người phụ nữ bình thường.