Chương 2213
“Ừ, chào các cậu, đã lâu không gặp.” Mễ Tiểu Anh nhìn bọn họ và gật đầu chào hỏi.
Những cậu ấm này, đều không phải là đến từ gia tộc hàng đầu, đều là một số gia tộc không mấy nổi bật.
Hãy nghĩ xem, những cậu ấm của gia tộc hàng đầu, sẽ không chơi chung với Doãn Ngự Trinh, một người nói rõ rằng sẽ không thừa kế gia nghiệp.
Cho nên những cậu ấm này, bình thường ở bên ngoài nghênh ngang kiêu ngạo, nhưng ở trước mặt Mễ Tiểu Anh thì tất cả đều sợ hãi giống như chim cút vậy.
Mễ Tiểu Anh chính là mợ chủ tương lai được mọi người công nhận của tập đoàn tài chính Doãn Thị!
Có thể không tôn trọng sao?
Thật trùng hợp, trong số những cậu ấm này, trong đó có một người họ Việt, tình cờ là người quen của Tiểu Cát.
Trong mắt của Tiểu Cát, cậu ấm họ Việt này, đã là đối tượng mà Tiểu Cát không thể với tới, bình thường nhìn thấy anh ta, không phải là vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo thì là dáng vẻ giống như ta đây có tiền, có thể lấy tiền chọi chết mấy người bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, cậu ấm họ Việt này, ở trước Mễ Tiểu Anh, ngoan ngoãn giống như một chú gà nhỏ vậy, không hề nhìn thấy bất kỳ sự hống hách nghênh ngang nào ở ngoài cả.
Tiểu Cát đã hiểu ra, hoàn cảnh gia đình của Mễ Tiểu Anh, có lẽ cao quý hơn nhiều so với người họ Việt này.
Nếu không, thì tại sao lại nuôi nhiều tiểu bạch kiểm đến thế.
Chờ đã, người con trai với vẻ ngoài rực rỡ ánh nắng này là ai vậy?
Trong lòng Tiểu Cát dâng lên ý thức cảnh giác mãnh liệt.
Doãn Ngự Trinh cũng thuộc dạng ánh nắng rực rỡ, hơn nữa năm nay mới 19 tuổi, đang là thời điểm thoải mái đầy nắng của chàng trai.
Doãn Ngự Trinh và Tiểu Cát xem như là đụng tính cách rồi.
Tuy nhiên, Doãn Ngự Trinh đã được nhà họ Doãn nuôi dưỡng nuông chiều từ nhỏ, khí chất đó, đương nhiên là giết chết Tiểu Cát, chàng trai ánh nắng nhà bên cạnh.
Tiểu Cát tự cho rằng mình trông cũng khá đẹp trai, nhưng ở trước mặt Doãn Ngự Trinh, lập tức bị giết chết đến xác cũng không còn.
Vốn dĩ những người nhà họ Doãn đều trông rất đẹp rồi.
Doãn Tư Dược hồi đó cũng là một anh chàng đẹp trai rồi.
Doãn Ngự Trinh đương nhiên trông cũng không quá tệ.
Kể từ đó, radar của Tiểu Cát nhanh chóng tút tút tút kêu lên, cảm thấy bản thân dường như lại có thêm một tình địch.
“Chị tuỳ ý đi dạo xung quanh.” Mễ Tiểu Anh nói với những người bọn họ: “Cũng đúng là rảnh rỗi, mấy ngày nay được nghỉ, công ty cũng không có việc gì khác. Nhưng các em cũng tao nhã thật đấy, lại đến đây chơi.”
Doãn Ngự Trinh thân mật nói: “Em đến đây chọn vài chậu hoa cho mẹ, gần đây đã nhìn ngán những bông hoa ở nhà rồi. Đúng rồi, chị Tiểu Anh, khi nào chị rảnh thì đến nhà em chơi nhé, mẹ em cứ nhắc đến chị mãi.”
“Được.” Mễ Tiểu Anh mỉm cười nói: “Chuyển lời được dùm chị nhé, khi nào có thời gian chắc chắn sẽ đến.”