Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2045

Điền Manh Manh lập tức cảm thấy mình vượt trội hơn.

Đường Đức không để ý tới Điền Manh Manh, anh ta chủ động đi đến chỗ Mễ Tiểu Anh mở miệng nói: “Cô Mễ tới đây để tham gia giới thiệu sản phẩm sao?”

“Vâng, hình như anh Đường cũng vậy.” Mễ Tiểu Anh vẫn xem như không có chuyện gì xảy ra, cô ta khách sáo gật đầu.

“Cô tới đây một mình à?” Đường Đức mở miệng hỏi.

Không đợi Mễ Tiểu Anh trả lời, Đường Đức đã nói trước: “Xem ra cô tới đây một mình. Chậc chậc chậc, thật là phượng hoàng rơi xuống đất còn không bằng cả con gà! Tốt xấu gì cô cũng từng là trợ lý đặc biệt của tập đoàn Doãn Thị, không ngờ nhà họ Doãn nhẫn tâm như vậy, nói cắt chức là lập tức cắt chức trợ lý đặc biệt của cô. Nghe nói sau khi cô bị đuổi đi thì tới một ngọn núi nho nhỏ làm quản gia hả? Chậc chậc chậc, trang viên của nhà họ Doãn chắc cũng hơn trăm cái nhỉ? Vậy mà chỉ cho cô làm một quản gia nho nhỏ, thật là uổng phí tài năng mà!”

“Cũng không tồi.” Mễ Tiểu Anh vẫn là dáng vẻ không quan tâm hơn thua: “Tôi không cảm thấy oan ức gì.”

“Hay là vậy đi. Công ty của tôi còn thiếu một trợ lý, tôi trả cô một tháng một trăm năm mươi triệu, cô đi theo tôi đi.” Đường Đức ra vẻ tự đắc hất cằm sai khiến: “Dù thế nào cũng là người quen, tôi có thể chăm sóc thì sẽ chăm sóc.”

Điền Manh Manh nghe xong lại mất hứng, cô ta lập tức nũng nịu quơ quơ cánh tay của Đường Đức: “Anh yêu à, anh vẫn chưa cho em tới công ty của anh đâu! Dựa vào đâu mà cho cô ta đi chứ?”

Đường Đức bóp cằm của Điền Manh Manh nói: “Em không thể so sánh với cô ta được. Cô ta tốt nghiệp trường Pennsylvania đó!”

Điền Manh Manh mới học tới cấp hai, cô ta có biết được trường Pennsylvania là gì đâu?

Điền Manh Manh nũng nịu nói: “Nhưng mà em trẻ tuổi hơn cô ta nha! Em mới mười bảy tuổi! Cô ta đã già rồi!”

Đường Đức cười ha ha một tiếng nói: “Vâng vâng vâng, vẫn là em trẻ hơn!”

Lúc này Điền Manh Manh mới đắc ý vênh váo nhìn Mễ Tiểu Anh, bày ra dáng vẻ vênh váo.

Mễ Tiểu Anh cười nhạt nói: “Không cần, bây giờ tôi ở trên núi rất tốt. Mặc dù chỉ là một quản gia nho nhỏ, nhưng bà chủ trả lương cho tôi không hề thấp, đủ ăn đủ uống. Cảm ơn anh Đường đã có ý tốt.”

Đường Đức cũng không phải mời thật, chẳng qua là vì muốn ép buộc Mễ Tiểu Anh để báo thù cho việc trước đây bị Mễ Tiểu Anh coi thường.

Đã đạt được mục đích, Đường Đức cũng lười nói tiếp, anh ta nói: “Nếu vậy thì chúng tôi đi trước.”

“Được.” Mễ Tiểu Anh tránh đường, bày ra dáng vẻ không ngăn cản.

Đến lúc Điền Manh Manh đi ngang qua Mễ Tiểu Anh, cô ta phát hiện mặc dù quần áo trên người Mễ Tiểu Anh nhìn không ra hãng gì, nhưng có thể thấy được chế tác rất tinh xảo. Cô ta lập tức ghen tị trừng mắt nhìn Mễ Tiểu Anh một cái, lúc này mới rêu rao bước đi.

Đi đến cửa thang máy, bỗng nhiên điện thoại của Đường Đức vang lên.

Đường Đức thấy trên điện thoại là tên của cô Lý, anh ta lập tức nói với Điền Manh Manh: “Em đi lên trước đi, chờ lát nữa anh lên sau.”

Điền Manh Manh lập tức cảnh giác nói: “Anh sẽ không định quay lại nói chuyện với người phụ nữ vừa nãy chứ?”

Nhìn dáng vẻ ghen tuông của Điền Manh Manh, Đường Đức cảm thấy rất thỏa mãn.

Một người đàn ông như Đường Đức, anh ta thích nhất là loại như Điền Manh Manh cứ luôn vây quanh mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK