Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2269

Thiếu Hoài, vấn đề này có thể không phù hợp với người khác. Nhưng chính tính cách bất cẩn này của cậu, biết đâu chừng mới có thể tìm thấy một lối thoát.

Chuyện này có thể hoàn thành hay không là tùy thuộc vào cậu!

Lúc này, Cảnh Thiếu Hoài vẫn tỏ vẻ tự hào, không hề biết rằng cuộc sống khó khăn đang chờ đợi mình trước mắt.

Khi anh ta bị Doãn Ngự Hàm đưa đến một nơi không biết tên, mới hiểu sâu sắc những gì Doãn Ngự Hàm nói vào ngày này rốt cuộc chứa đựng bao nhiêu ý nghĩa.

Tuy nhiên, đến lúc anh ta phát hiện ra sự thật thì đã quá muộn.

Chỉ có thể kiên trì hoàn thành nhiệm vụ mà Doãn Ngự Hàm giao cho anh ta.

Đây cũng là chuyện sau này, tạm thời sẽ không đề cập đến.

“Anh, cứ yên tâm khảo sát đi, em nhất định sẽ không để cho anh thất vọng!” Cảnh Thiếu Hoài nóng lòng vỗ ngực bảo đảm.

“Tốt lắm.” Doãn Ngự Hàm hài lòng gật đầu, lại quay đầu nhìn Mễ Tiểu Anh, nói: “Đi dạo một chút?”

Hai tai Mễ Tiểu Anh đỏ bừng, gật đầu.

Hai người sóng vai đi bên cạnh nhau, đám người phía sau nở nụ cười.

“Lần này anh đi ra ngoài vài ngày. Em nhớ chăm sóc bản thân thật tốt.” Doãn Ngự Hàm nói: “Cố Miểu không có ở đây, cho nên chuyến đi hai ngày ban đầu sẽ kéo dài thành bốn năm ngày.”

“Có khi nào mà em không chăm sóc bản thân đâu chứ?” Mễ Tiểu Anh hỏi ngược lại.

Doãn Ngự Hàm chua xót nhìn cô: “Chỉ là chăm sóc quá tốt, còn gặp phải một đám mặt trắng.”

Mễ Tiểu Anh dở khóc dở cười: “Làm ơn đi, chuyện này là quá khứ rồi mà. Đám người mặt trắng mà anh nói còn đang bị anh bắt đi trồng trọt kìa!”

Doãn Ngự Hàm khịt mũi: “Hời cho bọn họ rồi! Ngay cả đồ của anh cũng dám chiếm!”

Mễ Tiểu Anh nhìn anh mà không nói nên lời: “Mà này, rốt cuộc anh định để Thiếu Hoài làm gì?”

“Nhận ra rồi à?” Doãn Ngự Hàm cười thâm hiểm: “Anh thật sự định để Thiếu Hoài làm chút chuyện. Trong số những thằng bé này, chỉ có tính cách của Thiếu Hoài mới có thể làm được.”

“Vậy nên anh lấy cớ trừng phạt để cho cậu ta học cách làm ruộng? Anh không định đưa cậu ta vào khe núi hẻo lánh làm địa chủ chứ?” Mễ Tiểu Anh hỏi đùa: “Nhà họ Cảnh và nhà họ Mặc cũng không thiếu đất đâu.”

“Cho dù không được thì cũng không xa.” Doãn Ngự Hàm không nhịn được mà giơ tay niết tai Mễ Tiểu Anh: “Em còn nói không thích anh sao? Rõ ràng là em hiểu rõ anh nhất mà.”

“Đừng quậy.” Mễ Tiểu Anh đưa tay lên vỗ vỗ ngón tay của Doãn Ngự Hàm: “Bọn họ ở bên kia vẫn đang nhìn thấy đấy.”

“Tương lai bọn họ sẽ thấy nhiều hơn.” Doãn Ngự Hàm cúi đầu độc đoán hôn lên trán Mễ Tiểu Anh: “Đây mới chỉ là bắt đầu.”

“Còn quậy nữa!” Mễ Tiểu Anh liếc mắt nhìn Doãn Ngự Hàm, nhưng không từ chối anh.

Thái độ của Mễ Tiểu Anh đã rất rõ ràng.

Chuyện chia tay trước đó cứ cho qua thế đi.

Bây giờ có cơ hội này, hai người bọn họ hoàn toàn có thể hòa giải.

Mễ Tiểu Anh cảm thấy chuyện của tên cặn bã kia đã được giải quyết hoàn toàn, cuối cùng không ai có thể đe dọa danh tiếng của mẹ và bà chủ nữa, nếu cô ta tiếp tục khác người như thế nữa thì rất là ngu ngốc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK