Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1522

“Con gái của bà thật không bình thường.” Ông Cát nói với vợ: “Con bé không còn là cô bé nhỏ nhắn ngày xưa nữa rồi!”

Biểu cảm trên khuôn mặt Bà Cát dường như không nói được lên lời, nhưng trông bà có vẻ rất mừng vì con gái có vẻ lo lắng cho bản thân mình nhiều như vậy.

Bà Cát cảm thấy mình đang ấm ức thật sự.

Một bên là con gái, một bên là chồng hiện tại và cũng là mối tình đầu.

Nói gì đi chăng nữa thì cũng không phải là người ngoài.

Dư Khiết trở về khách sạn, vừa vào đến nơi thì cô ấy lao ngay xuống giường, không thiết tha gì nghĩ ngợi thêm nữa.

Dạo này trong nhà xảy ra bao nhiêu chuyện phiền phức, cô ấy thật sự không muốn bận tâm đến nữa.

Đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, mọi người trong nhà mạnh ai người nấy sống, không liên quan quấy rầy đến cuộc sống của nhau, chẳng phải như vậy vẫn luôn tốt sao?

Tại sao lại phải cứ đi tìm đến cô ấy, để phá vỡ sự cân bằng này?

Bất kể là bố mẹ ruột, mẹ kế hay dượng gì đấy, cô ấy cũng không muốn dính dáng đến họ nữa.

Những người khác nói cô máu lạnh thế nào cũng không sao, dù sao cô ấy cũng không muốn dính vào rắc rối.

Cô ấy là Dư Khiết, từ trước đến nay cô ấy luôn là người lạnh lùng và cũng không phải là mẫu người tình cảm, tình yêu tình báo gì đó đối với cô ấy đều là chúa phiền phức.

Thực tế nhất vẫn là kiếm thật nhiều tiền nuôi sống bản thân.

Dư Khiết cởi giày, kéo chăn trùm lên người, thầm tính toán xem số tiền trong tay mình có đủ để mua chuộc lòng tham của mẹ cô ấy hay không.

Dường như là chưa đủ.

Dư Khiết thở dài một hơi, sau đó khó chịu chìm vào giấc ngủ.

Rạng sáng, Dư Khiết dậy sớm, cô ấy ngồi đờ đẫn một lúc rồi mới dậy thu dọn đồ đạc.

Bởi vì bọn họ buổi chiều mới lên máy bay đi qua đó nên cả buổi sáng hôm nay chỉ để dọn dẹp và chuẩn bị các thứ.

Vì là máy bay tư nhân cho nên đường bay cố định, họ cũng không cần phải chờ đợi ở sảnh chờ như những người khác, hành trình cũng rất đặc biệt.

Vì vậy, mọi người đều thong thả thời gian.

Sau khi Dư Khiết thu dọn đồ đạc và chào hỏi xong, cô ấy đi tìm đám người cuaTiểu Vương.

Đám người bên Tiểu Vương cũng rất nhanh nhẹn, bọn họ cũng nhanh chóng kéo vali hành lý đi ra ngoài.

Dư Khiết cùng mấy người các cô kiểm tra lại đồ đạc mang theo bên mình để đảm bảo rằng trên đường đi sẽ không xảy ra sai sót gì.

Sau đó, họ mới đến gặp Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên.

Tối qua Cố Hề Hề đã chơi một trò chơi với Mặc Tử Huyên. Họ đã cùng nhau chơi trò chơi có tên là “Nâng cấp người giấy”, và sau đó hai người họ lăn ra ngủ trong cùng một phòng luôn.

Khi đám người Tiểu Vương đến nơi thì Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên vẫn đang chơi game trên giường!

“Mợ chủ, hôm nay cô có muốn dùng bữa sáng trong phòng không?” Tiểu Vương thấy bộ dạng của Cố Hề Hề thành ra như vậy, đoán là cô ấy cũng lười xuống bếp ăn cơm rồi: “Cô muốn dùng cơm Trung hay cơm Tây ạ?”

“Cho tôi cơm Trung nhé.” Cố Hề Hề trả lời mà không buồn ngẩng đầu lên: “Cô cũng mang cho Tử Huyên một ít bánh mì và sữa tươi nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK