Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2283

Doãn Nhất Nặc hỏi: “Bên phía bà ngoại có chuyện ư?”

Doãn Ngự Hàm nói: “Cũng không có gì quan trọng hơn chuyện này, đơn giản là tuổi tác cao, thân thể không thoải mái, bây giờ bố mẹ đều ở Nam Mĩ cả, nhóm bên dì cũng bận nên để Vân Song và Vân Sâm qua chăm. Yên tâm đi, có chuyện gì thì bọn họ sẽ thông báo cho chúng ta.”

Bấy giờ Doãn Nhất Nặc mới gật đầu, anh nói không có gì thì chắc chắn là không có gì.

Thượng Tiểu Cẩn nhìn xung quanh, khi anh ta trông thấy một bóng người lấp ló ở chỗ cầu thang, trong mắt lóe lên ý cười. Tất cả mọi người không chú ý đến ánh mắt của Thượng Tiểu Cẩn, chỉ có Doãn Ngự Hàm là nhạy bén phát hiện. Người ở chỗ cầu thang là… Nguyên Thập Tam?

Từ khi nào thì Tiểu Cẩn và Nguyên Thập Tam quen biết nhau?

Chẳng đợi Doãn Ngự Hàm nghĩ ra, đã nghe Mặc Ngôn nói: “Anh Ngự Hàm, tại sao anh giao cho bọn tôi hạt giống, bảo bọn tôi học trồng trọt thế? Mấy ngày nay học sinh của tôi hỏi gần đây tôi bận cái gì, tôi nói là đang trồng trọt, bọn họ sợ hãi hết rồi!”

Mặc Thuyết cũng nói: “Đúng thế, đam mê của chúng ta khác nhau quá!”

Doãn Ngự Hàm cười nói: “Hai người đừng giận, tôi đã nói với chú Mặc rồi, có sự cho phép của chú Mặc nên tôi mới lôi kéo hai người trồng trọt, coi như là nhớ cái khổ quá khứ, thấy sự sung sướng hôm nay đi. Năm đó nhà họ Mặc cũng trồng trọt rồi từ từ làm giàu mà.”

Mặc Ngôn và Mặc Thuyết lộ vẻ đành chịu.

“Được rồi, trừ Thiếu Hoài ra, những người khác không cần học nữa.” Doãn Ngự Hàm thấy vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc của bọn họ, rốt cuộc tha cho bọn họ: “Lệnh cấm được bãi bỏ từ ngày mai.”

Ngoại trừ Cảnh Thiếu Hoài, những người khác lập tức hoan hô: “Yeah!”

Cảnh Thiếu Hoài lập tức ngồi thẳng, kháng nghị: “Tại sao lại là em?”

“Vì biểu hiện của em kém nhất.” Doãn Ngự Hàm nhìn Cảnh Thiếu Hoài với vẻ sâu xa: “Sao thế? Em có ý kiến gì?”

“Không dám không dám.” Cảnh Thiếu Hoài lập tức rót ly nước lấy lòng Doãn Ngự Hàm, mặt đầy vẻ xin tha; “Anh, m biết sai rồi mà!”

“Biết sai là tốt.” Doãn Ngự Hàm vui vẻ uống ly nước. Mễ Tiểu Anh mỉm cười ngồi bên cạnh, chống cằm nhìn anh.

Bạn trai của cô rất ngầu!

Sau khi ăn tối xong, Mễ Tiểu Anh và Doãn Ngự Hàm cùng sóng vai đi tản bộ tiêu cơm bên nào.

Bấy giờ cô mới nói: “Anh tập trung mọi người ở đây, hẳn là không chỉ có nhớ cái khổ quá khứ, thấy sự sung sướng hôm nay đâu đúng không? Anh nói xem có phải anh có mục đích khác nữa không?”

“Biết ngay là không gạt được em.” Trong mắt Doãn Ngự Hàm có vẻ nghiêm túc.

“Sao thế? Có chuyện gì à?” Mễ Tiểu Anh dừng bước.

Hiếm khi nào Doãn Ngự Hàm lại có vẻ mặt đó, trừ phi là có chuyện xảy ra rồi.

“Ban đầu anh định bảo mọi người trồng trọt thật, nhưng học chơi thôi, không định để bọn họ ở đây lâu như thế, nhưng sau đó xảy ra chuyện bất ngờ.” Anh không giấu gì cô ta, nói: “Mấy ngày trước không nói với em là vì sợ mọi người lo, bây giờ… cũng không giấu được bao lâu nữa.”

“Xảy ra chuyện gì thế?” Mễ Tiểu Anh nhạy bén hỏi: “Có phải bên Cố Miểu có chuyện không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang