Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2002

Anh không ở giang hồ, giang hồ lại vì anh mà gió nổi mây phun!

Chỉ dựa vào một gương mặt, đã có thể dấy lên một cơn sóng gió.

Lại thêm một thân tài phú và địa vị, sợ là càng ngày càng nhiều cô chủ khuê tú muốn liều lĩnh xông tới.

Mễ Tiểu Anh bước nhanh hơn, nói gì cũng không thể để cho bọn họ ầm ĩ ở chỗ này được.

Bên kia Khương Hữu cũng bắt đầu phản kích: “A, Phượng Hoàng rơi xuống đất không bằng gà. Mọi người ngồi ở đây, mấy đời đi lên có ai không xuất thân từ tầng lớp quê mùa? Tiêu Diễm Diễm, nhà cô truyền thừa chẳng qua mới được bốn đời, cô đã thật sự cảm thấy mình là quý tộc rồi à? Đừng khiến người ta buồn cười được không? Khương gia tôi là nhân tài mới nổi, rất khó nói tương lai sẽ không vượt qua nhà cô. Chúng tôi đã có vận may bước vào cái vòng này, nói rõ chúng tôi đủ vận may. Mà cô, đã đi xuống dốc rồi! Vượt qua nhà cô là chuyện sớm hay muộn thôi!”

Khương Hữu vừa nhìn thấy Mễ Tiểu Anh, biểu cảm trên mặt xuất hiện một vết nứt.

Khi hái anh đào ở trên núi, Mễ Tiểu Anh bật lại Khương Hữu.

Khương Hữu biết, Mễ Tiểu Anh chỉ nhìn thanh thuần đáng yêu, trên thực tế thủ đoạn vô cùng cứng cỏi.

Tiêu Diễm Diễm khéo đưa đẩy hơn Khương Hữu rất nhiều, cô ta biết Mễ Tiểu Anh chỉ tạm thời làm quản gia sơn trang Lạc Hà, sớm muộn cũng sẽ quay về bên người Doãn Nhất Nặc.

“Cô!” Tiêu Diễm Diễm tức đến nỗi sắc mặt cũng thay đổi, cô ta không ngờ rằng Khương Hữu khó chơi như vậy.

“Hai vị!” Mễ Tiểu Anh kịp thời đi đến khi hai người sắp ầm ĩ: “Hai vị có gì không hài lòng với sự bố trí của sơn trang Lạc Hà không? Nếu có bất cứ ý kiến gì, cứ việc nói ra, tuyệt đối không nên bởi vì không thoải mái mà tổn thương hòa khí.”

Mà lại, ánh mắt của mọi người đều không mù.

Dù Mễ Tiểu Anh được điều tới đây, thái độ trên dưới nhà họ Doãn đối với cô trước giờ chưa từng thay đổi.

Cho nên Tiêu Diễm Diễm vô cùng thức thời khoác lấy cánh tay Mễ Tiểu Anh, thân mật nói: “Nào có gì không hài lòng chứ? Hài lòng ghê gớm nha! Trợ lý Mễ vất vả phục vụ chúng tôi, chúng tôi cảm kích còn không kịp . Có điều, trợ lý Mễ, buổi tiệc của chúng ta cao quý như vậy, mời một số loại người kém cỏi tham gia sẽ kéo cấp bậc chủ nhân xuống nha!”

Khương Hữu lập tức kêu lên: “Còn không phải sao? Giống một số người của gia tộc xuống dốc, thật sự không biết lấy mặt mũi từ đâu ra mà cũng mặt dạn mày dày đến đây! Mễ… Quản gia, khách khứa hôm nay tới thật sự đều qua sàng lọc sao?”

Đương nhiên Mễ Tiểu Anh sẽ không để bọn họ nắm mũi dẫn đi, trên mặt mỉm cười chuyên nghiệp, mở miệng nói: “Khách được mời tới hôm nay, đều là danh sách bà chủ tự mình xác định. Hai vị đang chất vấn ánh mắt và quyết sách bà chủ nhà tôi sao?”

Cái mũ quá lớn này, không ai dám đội cả.

Khương Hữu lập tức nói: “Đâu có đâu có, nếu là danh sách bà chủ đặt ra, vậy dĩ nhiên không có vấn đề.”

Tiêu Diễm Diễm năng lập tức mở miệng nói: “Quyết sách của bà chủ luôn không sai! Tôi nghe thu xếp của bà chủ!”

Lúc này Mễ Tiểu Anh mới gật gật đầu, nói: “Hai vị đều nhận được thư mời khách quý của nhà họ Doãn, cũng là đối tượng Mễ Tiểu Anh tôi phải phục vụ. Nếu là khách bà chủ mời tới, nhất định sẽ không để cho bà chủ thất vọng, đúng không? Tương lai còn có ba ngày chung sống thật tốt, tôi tin hai người sẽ không gây khó dễ cho tôi, đúng không?”

“Đúng đúng đúng cô Mễ cô yên tâm. Tôi và Khương Hữu cũng chỉ là con gái cãi nhau thôi, không biết là ai không có mắt, cho rằng chúng tôi cãi nhau nên gọi cô tới. Là chúng tôi không tốt. Tiêu Diễm Diễm lập tức kiểm điểm và xin lỗi: “Trợ lý Mễ, ba ngày nay, chúng tôi nhất định sẽ chung sống thật tốt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK