Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2096

Vì vậy, Doãn Ngự Hàm chủ động nói cho Mễ Tiểu Anh biết nơi mình phải đi: “Bố bảo tôi thay ông ấy đi làm một việc, việc này vừa hay lại có liên quan tới Cố Miểu. Cố Miểu nói đi cùng anh, như vậy thì có thể tiết kiệm thời gian đàm phán. Cùng tới đàm phán có lẽ chỉ cần thời gian một tuần là đủ rồi. Em mang Lam Bảo về, anh và Cố Miểu đã cập nhật bản mới rồi, có thể làm được 80% việc nhà, em có thể mang Lam Bảo về, sau đó có việc gì thì sai nó làm, hiệu suất làm việc của nó rất tốt, có thể cắt giảm bớt người giúp việc trong biệt thự. Con nữa, Cố Miểu còn thiết lập hệ thống bảo vệ mới, sẽ không xuất hiện bất cứ lỗ hổng bảo mật nào đâu.”

Doãn Ngự Hàm cứ lải nhãi mãi với Mễ Tiểu Anh về việc mình phải đi công tác và việc sửa chữa sơn trang Lạc Hà.

Giống như một ông chồng ân cần dặn dò vợ vậy.

Mễ Tiểu Anh nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng lại phụ họa một câu.

Những chuyện này đều có liên quan tới công việc của cô, vì vậy cô lắng nghe hết sức nghiêm túc.

Bình thường, hai người giao lưu vài câu, không khí đều vô cùng hài hòa.

Thế nhưng tại không khí hài hòa đó lại xảy ra chuyện không hài hòa chút nào.

Hai người nói chuyện xong, khi chuẩn bị dùng bữa thì ở ghế bên cạnh truyền tới giọng nói: “Tổng giám đốc Tần, đã điều tra rõ ràng rồi, Minh Hâm bây giờ đang dựa vào cô Doãn, sống ở chung cư nhà họ Doãn, chúng tôi muốn tìm người cũng không thể vào được.”

Giọng nói Tần Trọng vang lên: “Đúng là một đám vô dụng! Một người mà cũng không giải quyết được!”

“Tổng giám đốc Tần, chúng tôi thật sự đã cố gắng hết sức rồi! Tôi đã cho người điều tra ngôi nhà đó rồi, căn nhà đó đứng tên của một trợ lý đặc biệt nhà họ Doãn, chúng tôi không dám quấy rầy tới!” Người đó ấm ức nói.

“Được rồi, tôi biết rồi, cút đi!” Tần Trọng có chút không vui nói.

Ghế bên cạnh truyền đến âm thanh sột soạt, có vẻ người kia đã rời đi.

Lúc này, giọng nói nũng nịu của một cô gái vang lên: “Tổng giám đốc Tần, sao anh cứ phải bắt cho bằng được minh tinh đó vậy? Tuy rằng người đó trông cũng đẹp trai nhưng cũng không đến mức để anh phải để bụng vậy chứ?”

“Em thì hiểu cái gì?” Giọng Tần Trọng hạ thấp vài phần, dáng vẻ vô cùng cưng chiều cô gái kia nói: “Càng là loại kiêu ngạo như thế, một khi chịu cúi đầu sẽ vô cùng sảng khoái. Huống hồ, Minh Hâm này…”

Tần Trọng nói được một nửa rồi dừng lại.

Lúc này, không chỉ có người phụ nữ bên cạnh ông ta tò mò mà Mễ Tiểu Anh cũng cảm thấy rất hứng thú, muốn xem tại sao Tần Trọng lại đặc biệt chú ý tới Minh Hâm như vậy.

Để Tần Trọng để mắt như vậy, chắc chắn phải có lý do.

Doãn Ngự Hàm thấy Mễ Tiểu Anh dỏng tai nghe lén như vậy, giơ tay vẫy vẫy vài cái trước mặt Mễ Tiểu Anh, hạ thấp giọng nói: “Muốn biết đến vậy sao?”

Mễ Tiểu Anh xua xua tay: “Đừng có ngắt lời, tập trung nghe đi.”

Doãn Ngự Hàm đột nhiên có chút buồn bực.

Khó khăn lắm mới loại bỏ được Đường Đức, giờ lại lòi ra một Minh Hâm.

Tuy rằng biết Mễ Tiểu Anh không có ý gì với Minh Hâm nhưng trong lòng Doãn Ngự Hàm vẫn cảm thấy không thoải mái!

Lúc này, Tần Trọng ở ghế bên lại mở miệng nói: “Minh Hâm này, trông rất giống với mẹ cậu ta. Tuổi em còn nhỏ, chưa hiểu được đâu, có lẽ không nhớ hai mươi năm trước, trong giới giải trí đã từng có một nữ minh tinh, tên là Thanh Kết. Thanh Kết năm đó như một nữ thần.

“Tổng giám đốc Tần, ý anh là mẹ của Minh Hâm sao?” Người phụ nữ kia hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK