Chương 1846
Mặc Tử Hân thở dài một tiếng, xoay người nhìn Dư Khiết: “Mấy ngày nay, làm phiền cô rồi.”
“Không có chuyện đó. Tổng giám đốc Mặc, ngài đừng nói như vậy, tôi có thể hiểu được tâm trạng của ngài.” Dư Khiết cười cười rồi nói: “Ngài có lòng tốt nhưng chỉ tiếc, chưa chắc đối phương đã bằng lòng nhận lòng tốt này của ngài. Nếu tôi đã làm người ác, vậy thì cứ để tôi làm người ác đến cùng đi.”
Mặc Tử Hân mỉm cười: “Chờ đến lúc cô và Tống Sĩ Triết kết hôn, tôi sẽ chuẩn bị cho hai người một phần quà lớn.”
Dư Khiết cũng đi theo cười lên: “Được, vì phần quà lớn này của ngài, tôi nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này.”
Mặc Tử Hân gật gật đầu rồi lập tức rời khỏi văn phòng.
Sau khi Mặc Tử Hân đi rồi, Dư Khiết mới hít sâu một hơi, xoay người đi tiến hành liên lạc theo bệnh viện.
Xác định chuyển Lý Tư sang bệnh viện tâm thần, tiến hành trị liệu chuyên nghiệp.
Dư Khiết biết, sau khi mình làm những việc này xong thì e rằng Lý Tư sẽ càng hận mình hơn.
Nhưng mà không có cách nào.
Mặc Tử Hân là người nhà họ Mặc, trên người không thể có bất kỳ vết bẩn nào.
Làm trợ lý còn không phải là nên giúp ông chủ giải quyết vấn đề ư?
Dư Khiết vừa ra khỏi văn phòng thì lập tức nhìn thấy Hùng Hùng ở bên ngoài hành lang, anh ta ngồi xổm ở đó, yên lặng ngậm thuốc lá nhưng lại không bậc lửa.
“Hùng Hùng.” Dư Khiết đi qua chỗ của Hùng Hùng.
Hùng Hùng sợ tới mức suýt đánh rơi thuốc lá trong miệng ra: “Không phải là do tôi cố ý, tôi thật sự không cố ý.”
“Chuyện này, tổng giám đốc Mặc cũng không trách anh. Anh đi với tôi, tôi có chuyện muốn nói với anh.” Dư Khiết nhàn nhạt mở miệng: “Có một số việc về mặt tinh thần của Lý Tư, cần phải nói với anh một tiếng.”
Vẻ mặt Hùng Hùng đầy hoảng hốt đi theo Dư Khiết vào phòng bên cạnh.
Dư Khiết đi thẳng vào vấn đề: “Phía bệnh viện đã xác định về mặt tinh thần nào đó của Lý Tư bị bệnh, giờ cần phải chuyển đến bệnh viện tâm thần để tiến hành chẩn đoán chính xác. Anh là chồng của của cô ấy, là người giám hộ của cô ấy. Bố mẹ Lý Tư cũng không còn nữa, người duy nhất có thể làm chủ cũng chỉ có anh. Đây là văn kiện cần anh ký tên.”
Ngón tay Hùng Hùng run run: “Thật sự phải đưa qua đó?”
“Đúng vậy.” Dư Khiết trả lời: “Toàn bộ phí trị liệu của Lý Tư sẽ trừ trong chính tài khoản của cô ấy, anh không cần phải chi trả phí. Nhưng có một điều là anh không thể ly hôn với Lý Tư. Về phần bồi thường hôn nhân của anh thì năm nào công ty chi nhánh của tập đoàn Mặc thị cũng sẽ giao một hạng mục cho nhà họ Hùng bọn anh. Đây là điều kiện trao đổi. Anh có thể sinh con với phụ nữ bên ngoài, nhưng tuyệt đối không thể ly hôn.”
Hùng Hùng cứ sững sờ nhìn Dư Khiết như vậy, trong nhất thời đầu óc của anh ta hoàn toàn trống rỗng.
Trong đầu của anh ta chỉ có một câu nói: việc mình tìm tình nhân, cô ấy biết rồi, cô ấy biết rồi, cô ấy biết rồi…
Hùng Hùng xấu hổ xoay người lại không dám đối mặt với Dư Khiết.
Việc anh ta có người ở bên ngoài, anh ta chưa bao giờ thấy có lỗi với Lý Tư, nhưng anh ta lại cảm thấy dường như mình đã phản bội Dư Khiết một cách khó hiểu.
Dư Khiết là người mà anh ta đã từng thích thật lòng.
Nhưng người mà anh ta đã từng thích hiện tại đối với anh ta mà nói, anh ta có thể có người ở bên ngoài, có thể sinh con ở bên ngoài, chỉ có điều là không thể ly hôn…