Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2211

“Chị Tiểu Anh, Tiểu Cát này cũng nên chịu những đòn đánh nguy hiểm của xã hội chứ.” Cảnh Thiếu Hoài nhờ Lam Bảo đưa một ly nước cho mình, nói: “Em đã từng nghe nói qua về chuyện của Tiểu Cát.”

“Hả?”

“Tiểu Cát từ nhỏ đến lớn là… một người rất cơ hội, cậu ta biết rất rõ mình muốn cái gì, và bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.” Cảnh Thiếu Hoài thu đi nụ cười xấu xa của mình và nói: “Người của em đã điều tra được tất cả mọi chuyện về cậu ta từ nhỏ đến lớn, nói như thế nào nhỉ, rõ ràng là rất xấu xa, kiểu người thoạt nhìn đã biết là kẻ cặn bã.”

“Sau đó thì sao?”

“Em có thể nhận thấy, chị và anh Nặc rất xem trọng người con trai Minh Hâm này, Bên cạnh Minh Hâm có người bạn như vậy, không phải là một chuyện tốt.” Cảnh Thiếu Hoài cũng thẳng thắn nói: “Em và anh Nặc đã từng thảo luận về Minh Hâm và Tiểu Cát, em và anh Nặc đều có chung một suy nghĩ, cảm thấy nên giáng một cú đánh mạnh vào Tiểu Cát mới có thể để cậu ta hiểu rằng, trên đời ắt hẳn có sự tồn tại của tình cảm chân thành, chỉ có nịnh bợ chiêu trò thì không thể chiếm được lòng người. Tình bạn giữa Minh Hâm và Tiểu Cát, hiện tại rất ổn định, chị thấy lúc Minh Hâm bị thương, Tiểu Cát chạy tới lui để chăm sóc, Minh Hâm sẽ không từ bỏ người bạn này. Nhưng bên cạnh có một người bạn cứ luôn muốn đi theo con đường xấu xa, thì sớm muộn gì cũng sẽ dạy hư Minh Hâm.”

“Vì vậy?”

“Vì vậy, để Tiểu Cát chịu một tổn thất lớn, té mẻ đầu sứt trán, cũng không phải là một chuyện xấu. Hơn nữa, người cho cậu ta chịu thiệt là chúng ta, chúng ta luôn có thể kiểm soát được hướng đi và sự rủi ro.”

Mễ Tiểu Anh thở dài: “Được thôi, các em lại một lần nữa thuyết phục được chị rồi. Quả thực, Minh Hâm là một chàng trai tốt, ở thời đại này, thật hiếm khi có người có thể giữ lấy tấm lòng son trong làng giải trí. Với sự ngây thơ và chân thành này, chị cũng sẵn lòng giúp đỡ cậu ta. Thôi vậy, cứ để cho Tiểu Cát chịu thiệt vậy.”

Cảnh Thiếu Hoài cười hì hì: “Thực sự cũng khá vui khi Tiểu Cát đã luôn hiểu lầm mối quan hệ giữa chúng ta. Mỗi khi nói chuyện với cậu ta, em đều phải trổ tài diễn xuất của mình.”

Doãn Nhất Nặc ngồi xem tạp chí trên ghế sofa và nói: “Cậu nhóc Minh Hâm này, quả thực rất có chí khí, còn đánh cả giấy nợ cho em, nói rằng chắc chắn sẽ trả lại tiền cho em. Vì cậu ta đã muốn làm một người có chí khí, em cũng không thể gây trở ngại chứ đúng không?”

Mễ Tiểu Anh xuôi tay: “Được thôi. Vì Minh Hâm, chị sẽ làm người xấu một lần vậy.”

Sáng hôm sau, Mễ Tiểu Anh vẫn chưa ăn sáng thì Tiểu Cát đã chạy đến gõ cửa.

“Chị Tiểu Mễ, đây là bữa sáng do em chuẩn bị, chị thử đi?” Tiểu Cát dùng vẻ mặt cầu xin sự khen ngợi nhìn lấy Mễ Tiểu Anh.

“Cậu giỏi nấu ăn nhỉ.” Mễ Tiểu Anh không từ chối bữa sáng của Tiểu Cát, thản nhiên hỏi.

“Vâng, từ nhỏ thì điều kiện gia đình không tốt, muốn ăn cái gì thì chỉ có thể dựa vào bản thân, dần dần cũng tập ra một chút tài năng nấu nướng. Có thể khiến cho chị Tiểu Mễ thích, đó là vinh dự của em.” Tiểu Cát nở nụ cười rạng rỡ.

“Được, vậy tôi ăn trước, ăn xong sẽ kiếm cậu.” Mễ Tiểu Anh gật đầu.

Mễ Tiểu Anh đặt bữa sáng lên bàn ăn, nói với Doãn Nhất Nặc và Cảnh Thiếu Hoài, hai người vừa mới chạy bộ xong trong phòng tập thể dục: “Sáng nay không cần nhờ người mang bữa sáng đến nữa, kế bên đã làm xong rồi.”

“Chậc chậc chậc.” Cảnh Thiếu Hoài không khỏi xúc động nói: “Đây là tiểu tam nỗ lực nhất mà em từng thấy! Cao cấp hơn nhiều so với những người chỉ biết động dao kéo trên mặt.”

Doãn Nhất Nặc lau khô tóc và nói: “Sự nỗ lực đáng khen ngợi mà! Nếu không phải vì Tiểu Anh đã được anh của tô đặt trước thì tôi cũng không nỡ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK