Chương 1125
“Cô Nhược Na, tôi thân là nhân viên của căn cứ, theo lý mà nói thì không thể đi linh tinh khắp nơi được. Nhưng mà tôi rất yêu thích công việc làm thử nghiệm này, tôi cảm thấy khi làm thử nghiệm, toàn thân trên dưới đều cảm thấy rất hạnh phúc.” Amy đứng dậy, cúi người chào Mộc Nhược Na nói: “Mong rằng cô sẽ đồng ý để tôi tiếp tục cùng Hirayama Jiro làm thử nghiệm! Tôi đảm bảo từ nay về sau sẽ không xảy ra chuyện như thế này nữa!.”
Quả nhiên Mộc Nhược Na bị dao động rồi.
“Đây là chuyện của bản thân Hirayama Jiro, không liên quan gì đến tôi cả.” Mộc Nhược Na nhàn nhạt nói: “Nếu cô muốn đi theo anh ấy thì tự cô đi tìm anh ta mà nói đi.”
Vẻ mặt Amy đấu tranh do dự một hồi, sau đó khuôn mặt đỏ lên một tầng nói: “Cho dù cô không muốn giúp tôi, tôi cũng…tôi cũng rất cảm kích cô. Tạm biệt!”
Nói xong Amy quay người đi ra bên ngoài.
Đúng lúc Lâm Phong đi tới tìm Mộc Nhược Na.
Anh ta vừa được sự cho phép của Mộc Nhược Na, có thể ra vào tầng này.
Anh ta thấy Amy che kín mặt chạy ra ngoài, anh ta vừa liếc đã đoán ra mục đích Amy tới đây là gì.
Tuy rằng tôi qua mới là lần đầu gặp mặt, Lâm Phong liền có thế cảm nhận được, Amy tuyệt đối không phải là một cô gái đơn giản.
Từ nhỏ Lâm Phong đã chìm nổi trong giới giải trí này, hạng người nào cũng đều đã gặp qua hết rồi.
Có rất nhiều người, tuổi tác tuy không lớn nhưng nội tâm lại không hề nhỏ.
Cô Amy này, chắc chắn không phải kiểu yếu đối dễ bắt nạt như cô ta biểu hiện ra bên ngoài kia.
Thậm chí, còn rất khó giải quyết.
Lâm Phong thân là đàn ông, có thể nhạy bén cảm nhận được cô Amy này có ý đồ với Hirayama Jiro.
Theo lý mà nói thì chuyện này chẳng liên quan gì đến anh ta cả.
Nhưng nếu như mục tiêu tấn công của anh ta là Mộc Nhược Na, nếu có người có thể thay mình ngáng chân Hirayama Jiro, vậy thì chưa chắc không phải là chuyện tốt đâu?
Tất cả những suy nghĩ này nhanh chóng xẹt qua ở trong đầu Lâm Phong.
Lúc anh ta đứng trước mặt Mộc Nhược Na thì đã thu lại hết tất cả những suy nghĩ kia lại, nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay mở miệng: “Của cô này, vừa này cô quên cầm theo!”
Mộc Nhược Na nhìn thấy chiếc hộp trong tay Lâm Phong đưa qua, liền nhớ ra, đây là điểm tâm mà cô vẫn chưa ăn xong.
“Mắt cá chân của anh vẫn chưa khỏi hẳn, đừng chạy qua chạy lại nữa.” Mộc Nhược Na mở miệng nhắc nhở anh ta: “Buổi tối lúc tôi qua đó sẽ ăn thêm một chút là được rồi.”
“Không có gì, một mình tôi ở trong phòng cũng rất bí bách.” Lâm Phong cười nhẹ nói: “Chỉ là đi ra ngoài hít thở không khí một lát mà thôi. Đúng rồi, cô gái vừa nãy có phải là người bên cạnh anh Hirayama Jiro đó không? Vừa nãy tôi thấy cô ấy vừa đi vừa khóc!”
Khuôn mặt Mộc Nhược Na tức khắc xẹt qua một tia phức tạp: “À, ừ.”
Cô không có cách nào nói với Lâm Phong, Amy là một đặc công, tuy rằng chỉ là đặc công ở tầng thấp nhất, dư thừa nhất. Nhưng thân phận của cô ta thực ra không thể tùy tiện nói ra ngoài được. Cô chỉ có thể mơ hồ gật gật đầu.
Lâm Phong nhìn sắc mặt đoán ý nghĩ, giả vờ vô ý hỏi cô: “Tác phong của anh Hirayama Jiro rất chính trực, tôi có thể nhìn ra được, anh ấy một lòng một dạ đối với cô đây. Cho dù bệnh cạnh có một người trợ lý là con gái đi nữa, có lẽ anh ta cũng không thèm liếc mắt một cái, đúng không?”
Mộc Nhược Na nghe thấy những lời đó, liền nhẹ nhàng mỉm cười: “Ừ.”
“Tôi thấy, có phải cô gái đó đã làm sai chuyện gì hay không, cho nên bị anh Hirayama Jiro đuổi ra ngoài. Sau đó mới chạy đến đây để xin cô giúp đỡ?” Lâm Phong đem điểm tâm đặt vào trong tay Mộc Nhược Na rồi giả vờ thản nhiên nói: “Cô là tổng giám đốc đấy, đừng để người khác biết được trong lòng của cô bụng dạ hẹp hòi, như thế không tốt đâu! Được rồi, đồ tôi mang đến cho cô rồi, tôi về trước đây. Tối nay tôi đơi cô cùng ăn cơm nhé?”