Chương 2001
“Chị có thể có chuyện gì được chứ? Em đừng suy nghĩ lung tung, chơi vui vẻ đi.” Mễ Tiểu Anh vẫn cười dịu dàng như vậy.
Sau đó chính là sân nhà của bọn nhỏ, cô thân là phụ huynh, có thể rút lui.
Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu nhận nhiệm vụ, lấy thân phận chủ nhân tiếp đón khách khứa.
Buổi tiệc sắp bắt đầu, Cố Hề Hề làm chủ nhân, ra sân nói hai câu, rồi giao hiện trường buổi tiệc cho Doãn Ngự Hàm và Cố Miểu.
Cố Hề Hề hoàn thành sứ mạng của mình, lên xe rời đi.
Khách khứa cãi nhau?
Điều này thật đúng là…
Trước giờ Vân Song chưa từng là người nói nhiều.
Thấy Mễ Tiểu Anh không nói gì, cô ấy cũng không miễn cưỡng.
Mễ Tiểu Anh thân là quản gia, dĩ nhiên phải dốc toàn lực ủng hộ các cậu chủ làm việc.
Mễ Tiểu Anh kiểm tra xong cái cốc cuối cùng, xác định hết thảy dụng cụ trong buổi tiệc đều bình thường, bỗng thấy có người vội vã đi về phía mình: “Quản gia Tiểu Mễ, cô hãy mau qua xem chút đi! Những vị khách cãi nhau rồi!”
Buổi tiệc lần này tổng cộng sẽ tiến hành ba ngày, hôm nay, ngày mai, ngày kia đều là hoạt động vô cùng long trọng.
Trong đó bao gồm ba phần lớn là giao lưu tiệc đứng, hội đàm thương nghiệp, tự do giao lưu.
Buổi tiệc hoan nghênh hôm nay là khởi đầu tốt đẹp, cũng là lần thứ nhất mọi người chính thức xuất hiện.
Bởi vậy tất cả mọi người giữ vững tinh thần, nhất định phải cho đối phương một ấn tượng tốt hoàn mỹ.
Ba ngày này là vì để mọi người mau chóng làm quen.
Thông qua giao lưu nói chuyện, gia tăng ấn tượng.
“Ngay ở bệ hoa phía trước.” Người hầu dồn dập nói: “Hình như cãi nhau vì cậu chủ!”
“Biết rồi.” Mễ Tiểu Anh lập tức giao công việc trên tay cho trợ lý của mình, mình thì vội vã chạy tới.
Còn chưa đến gần, Mễ Tiểu Anh đã nghe thấy có một giọng nữ sắc bén vang lên: “Tôi tưởng rằng ai chứ? Khương gia các cô là gì hả? Chẳng qua là vận may tốt, may mắn bước được vào cái vòng này thôi! Làm sao? Khương Hữu, cô còn muốn so sánh với tôi hay sao? Tiêu Diễm Diễm tôi dù kém, cũng là hào môn thế gia nghiêm chỉnh, Tiêu gia tôi dù nghèo túng, cũng là gia tộc hàng đầu ở chỗ tôi, còn chưa tới lượt cô trào phúng tôi đâu!”
Bước chân Mễ Tiểu Anh vô thức dừng lại.
Khương Hữu?
Tiêu Diễm Diễm?
Thật sao! Hai người gai nhọn nhất tập hợp lại với nhau!
Đến lúc này đã đánh nhau vì Doãn Ngự Hàm, sợ ba ngày tương lai sẽ như cây kim so với cọng râu rồi!
Khoảng thời gian trước Khương Hữu đã nhìn chằm chằm Doãn Ngự Hàm, một mực nhìn chằm chằm.
Tình huống của Tiêu Diễm Diễm này cũng không kém bao nhiêu, nếu không phải là bởi vì mấy năm nay Doãn Ngự Hàm vẫn luôn ở nước ngoài, sợ là Tiêu Diễm Diễm đã sớm chậm rãi tự tiến cử làm ấm giường rồi.
Doãn Ngự Hàm ơi Doãn Ngự Hàm.