Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1127

Mộc Nhược Na trả lời: “Đúng. Trong nhà bây giờ chỉ có mỗi hai người Hề Hề với Mạc Dung chống đỡ, tôi cũng không thể ở bên ngoài quá lâu được. Khoảng thời gian này, trong lòng Mạc Dung có chút bồn chồn lo lắng, cũng không biết có phải do chuyện xảy ra trong khoảng thời gian nên mới chưa kịp lấy lại tinh thần không nữa.”

“Vậy được thôi.” Thượng Kha thất vọng nói: “Vậy đợi lần sau có cơ hội, sẽ cùng em… cùng em tụ họp một buổi.”

“Được.” Mộc Nhược Na thản nhiên đáp ứng anh ta.

Cô thật sự đã có thể buông xuống được rồi.

Tất cả những thứ trong quá khứ, đều đã qua hết rồi, trong lòng cũng không có suy nghĩ gì khác nữa.

Cô có thể vô cùng hòa bình chung sống với Thượng Kha.

Nhưng mà Thượng Kha, có thể thật sự buông xuống được hay không, cũng chỉ có một mình anh ta mới biết được thôi.

Mộc Nhược Na quyết định trở về nước xong, Lâm Phong cùng cô đi bộ trở về.

Ở trên máy bay, Mộc Nhược Na đùa giỡn nói: “Chúng ta cùng nhau ra sân bay, tôi sẽ không bị vậy xem chứ?”

Lâm Phong cười nhẹ nói: “Lần này là hành trình cá nhân của tôi, cho nên công ty không có truyền tin tức tô bay ra ngoài. Chỉ là tôi vừa mới cùng người đại diện của tôi nói điện thoại, anh ấy sẽ ra sân bay để đón tôi.”

“Cũng được.” Mộc Nhược Na nhìn thời gian, nói: “Vậy thì tôi về trước đây.”

Ánh mắt Lâm Phong quyến luyến nhìn Mộc Nhược Na, nói: “Vậy tôi có thể đi tìm cô không?”

“Tất nhiên là có thể rồi.” Mộc Nhược Na liền cười, giơ tay vỗ vỗ vào cánh tay của Lâm Phong.

Cô xem Lâm Phong như một cậu em trai, tuy rằng cô là vì Hirayama Jiro mới cưỡng hôn Lâm Phong, nhưng mà cô không hề có bất cứ ý nghĩ gì khác đối với Lâm Phong.

Hơn nữa Lâm Phong tuy rằng đã hai sáu tuổi rồi, nhưng khuôn mặt trắng nõn chẳng khách mấy thanh niên mười tám tuổi là bao.

Một đứa em trai vừa đẹp trai vừa ngoan ngoan thế này, Mộc Nhược Na được nhiên không từ chối anh ta rồi.

Nghe thấy Mộc Nhược Na trả lời như vậy, trên mặt Lâm Phong liền hơi dừng lại rồi nở một nụ cười.

Lúc xuống khỏi máy bay, Mộc Nhược na đi về trước.

Lâm Phong bình tĩnh đứng đó nhìn theo rất lâu, sau đó mới lấy túi xách rồi xuống máy bay, lên xe ngồi chờ hành lý đến.

Hành lý của Mộc Nhược Na chuyển cho người khác đi lấy, căn bản không cần cô tự mình đi lấy, vừa xuống máy bay liền được người khác đón về công ty.

“Chủ tịch Mộc, hành lý của cô đã được mang về bộ phận nghiên cứu phát minh của công ty rồi ạ.” Trợ lý báo cáo lại: “Loại hạt giống mà cô nói kia, không thế để ở bên chỗ chúng ta để gieo trồng sao ạ?”

“Hình như là không thể.” Mộc Nhược Na lấy ngón tay đỡ trán, nói: “Tôi cũng đã nghiên cứu kỹ qua rồi. Là do thành phần khí hậu ở bên đó khác nhau, cho nên mới có thể gieo trồng ra loại hình cây thầu dầu này được. Nếu đổi nơi có khí hậu khác, loại vật chất cây thầu dầu này cũng theo đó mà biến mất.”

“Cái này cũng quá thần kỳ rồi đi.” Trợ lý không khỏi cảm thán: “Vậy sau này chúng ta lại phải vạn dặm xa xôi vận chuyển hạt giống rồi.”

“Đến lúc đó rồi tính.” Mộc Nhược Na nói: “Việc thành lập công xưởng ở bên kia, cũng có thể trực tiếp thêm nguyên liệu vào.”

Mộc Nhược Na nghĩ tới Thượng Kha vẫn chưa quay về, lại nói thêm một câu: “Chuyện này về sau nói tiếp đi vậy! đúng rồi, còn về dây chuyền sản xuất của Ngọc Đan Hương như thế nào rồi?.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK