Chương 1082
“Đi đường cẩn thận.” Thượng Kha nói: “Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi. Trong này có số của tôi.”
Thượng Kha đưa cho Mộc Nhược Na một cái danh thiếp, Mộc Nhược Na giơ tay ra nhận lấy: “Tôi biết rồi.”
Nhìn Mộc Nhược Na lên xe rời đi Thượng Kha đứng tại chỗ cả nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần.
Mary mặc tạp dề đi qua nói: “Ông chủ, cô ấy đúng là một người phụ nữ xinh đẹp!”
“Đúng vậy, từ nhỏ cô ấy đã là người đẹp của trường, càng lớn càng đẹp hơn.” Thượng Kha mỉm cười trả lời.
“Ông chủ, anh rất thích cô ấy.” Mary đoán: “Vì sao anh không theo đuổi cô ấy?”
Thượng Kha cười khổ.
Không phải là anh ta không theo đuổi, mà là anh ta đã bỏ lỡ.
Có một số việc đã bỏ lỡ thì sẽ không thể quay lại.
Mary không cho là đúng, nói: “Anh đã không thể quên được cô ấy thì vì sao không cố gắng một lần? Nếu bây giờ cô ấy sống không tốt thì sao?”
Trong lòng Thượng Kha đã hơi bị thuyết phục: “Phải không?”
“Tin tôi đi!” Mary dùng sức vỗ vai ông chủ mình, mặc dù vóc dáng cô ta thấp nhưng người lại rất chắc nịch, lực tay cũng không nhỏ, nhưng Thượng Kha vẫn nhịn xuống.
Dù sao, người có khả năng làm việc như Mary cũng khó mà tìm được.
Mộc Nhược Na cầm theo thịt muối Thượng Kha đưa cho về lại khách sạn đang ở.
Gọi điện thoại cho Hirayama Jiro, cái tên kia quả nhiên vẫn còn đang làm thí nghiệm.
“Nhược Na?” Hirayama ngờ vực nhìn Mộc Nhược Na trong video call rõ ràng là đang có tâm sự: “Có phải không tìm được hạt giống không? Không có vấn đề gì ghê gớm cả, mang về mình tự trồng cũng được.”
Mộc Nhược Na nhìn chồng mình trong đầu toàn là thí nghiệm, không có một chút tế bào lãng mạn nào thì không nhịn được thở dài một tiếng, nói: “Em không sao, em đã tìm được hạt giống rồi, hơn nữa cũng đã trao đổi chuyện mua hạt giống với đối phương rồi. Hirayama, anh có muốn đến đây với em không?”
“Anh đang muốn làm thực nghiệm về chất lỏng trên thân cây ăn thịt, không đi được.” Hirayama nói chuyện rất thẳng thừng: “Nếu em thiếu vệ sĩ, thiếu trợ thủ thì anh sẽ phái vài người qua giúp em, anh không rảnh.”
Mộc Nhược Na tức giận nói: “Vậy thôi đi, em không cần, tự em cũng đi được! Em mệt rồi, em đi ngủ đây. Bye bye!”
Nói xong liền cúp máy.
Hirayama Jiro bị cúp máy thì mang vẻ mặt nghi hoặc quay sang hỏi một người bên cạnh: “Tại sao cô ấy lại tức giận? Tôi nói lỡ lời chuyện gì sao?”
Trợ thủ của Hirayama Jiro là một cô gái trẻ mới hơn hai mươi tuổi, do căn cứ tìm về làm tạm thời, chủ yếu hỗ trợ làm một vài việc lau chùi đơn giản hoặc ghi chép công việc.
Dù sao khi anh ta và Mộc Nhược Na đến cũng không định ở lại đây làm thí nghiệm cho nên không hề dẫn theo trợ lý, trợ thủ nào của mình đi.
Cô gái trẻ này tên là Amy, tuy còn trẻ tuổi nhưng thực ra rất có mắt nhìn, cô ta thấy một mình Hirayama Jiro vội vàng làm thí nghiệm, bận đến mức quay vòng vòng liền chủ động xin qua đây hỗ trợ cho anh ta.
Cho nên Amy vốn là nhân viên thuộc khu ngoại của căn cứ nhưng vì được Hirayama Jiro nhìn trúng, đề bạt thành trợ thủ tạm thời nên liền được vào khu nội, tuy khu vực có thể đi qua đi lại rất ít nhưng như vậy đã rất tốt rồi.