Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1579

Thế nào thì cô cũng phải chặn đứng đám người nhà họ Khúc ở ngoài cổng trang viên trước khi nhóm vệ sĩ thứ hai đến kịp.

Nếu như cô đã đồng ý che chở cho ông cụ Khúc và Khúc Tranh Minh thì cô nhất định phải làm cho bằng được.

Thẩm Khả Khả nhìn về phía Đậu Miêu lắc lắc đầu, ý bảo cô ấy đừng nói gì thêm nữa.

Bấy giờ Đậu Miêu mới thở dài một tiếng, cúi người nhặt hết số chữ viết trên mặt đất lên, cho vào trong máy hủy tài liệu, thế rồi ngay sau đó, những con chữ với đường nét đẹp đẽ bỗng chốc trở thành một đống giấy vụn.

Tiểu Vương vội vàng chạy vào từ bên ngoài, nói nhanh: “Mợ chủ, bên nhà họ Khúc đã có kết quả cuối rồi, người thắng sau cùng là cậu bảy nhà họ Khúc, anh ta đã chuẩn bị dẫn người đến theo lối đường ngầm rồi, nhưng mà không chắc chắn đầu ra ở đằng nào thế nên đã cho ba nhóm người chia ra đuổi theo, thế rồi chia ra làm hai toán người chuẩn bị đến trang viên nhà chúng ta để dò la tin tức.”

Cuối cùng cũng đến!

Cố Hề Hề dừng lại cây bút trên tay, một giọt mực nhỏ trên giấy, làm hỏng chữ.

Cố Hề Hề dứt khoát đặt cây bút lông lên kệ và hỏi: “Còn bao lâu nữa sẽ đến?”

“Còn khoảng mười lăm phút nữa.” Tiểu Vương nói nhanh: “Thân cận bên cạnh cậu bảy nhà họ Khúc đi tới bên phía tổng giám đốc Mặc. Tuy nhiên với thủ đoạn của tổng giám đốc Mặc, anh ta không thể có được tin tức gì.”

Cố Hề Hề gật đầu, hít một hơi thật sâu và nói: “Trang viên của chúng ta có bao nhiêu khách?”

“Vẫn còn một trăm bảy mươi người.” Thẩm Khả Khả trả lời: “Trong vài ngày qua, gần ba mươi người đã rời khỏi trang viên của chúng ta dưới sự bảo vệ của các vệ sĩ riêng của họ.”

“Đậu Miêu.” Cố Hề Hề quay lại nhìn Đậu Miêu, Đậu Miêu lập tức đứng thẳng người: “Vâng, mợ chủ.”

“Cậu đi chào bọn họ, nói trang viên có thể gặp phải sự cố rất lớn, nếu bọn họ nguyện ý ở lại thì cùng nhau đối mặt, nếu không nguyện ý ở lại thì rời đi, bây giờ vẫn chưa quá muộn.”

“Mợ chủ!” Tiểu Vương, Đậu Miêu và Thẩm Khả Khả cùng hét lên: “Không thể được!”

Cố Hề Hề vung tay lên: “Không sao, cứ làm theo lời tôi.”

Cố Hề Hề bình tĩnh nói: “Đây là trang viên của nhà họ Doãn. Muốn làm cho tôi khó xử thì phải tự xem mình có bao nhiêu sức mạnh.”

Dư Khiết lúc này mới gõ cửa bước vào: “Mợ chủ, tổng giám đốc Mặc vừa liên lạc với mình rằng cậu bảy nhà họ Khúc có thể đang muốn tấn công chúng ta.”

Cố Hề Hề nhìn Dư Khiết ngay lập tức: “Đi nói với Tử Hân, mình ở đây có thể có chút phiền phức, khi cần thiết nhờ anh ấy hỗ trợ.”

Sắc mặt Dư Khiết hơi thay đổi: “Mình hiểu rồi, mình sẽ liên hệ lập tức.”

Nói xong, Dư Khiết quay người bước nhanh đi.

“Tôi đi chào những vị khách đó.” Thẩm Khả Khả hiểu rõ kế hoạch của Cố Hề Hề, là trợ lý của mợ chủ, đương nhiên là theo ý muốn của mợ chủ.

“Mình sẽ kiểm tra lại thông tin của đội vệ sĩ.” Đậu Miêu cũng đứng lên.

Tiểu Vương còn nói: “Tôi sẽ cùng cô ra cửa đón khách.”

Cố Hề Hề gật đầu: “Tôi sẽ thay quần áo. Vì có khách ở đây nên tôi không thể thất lễ.”

Quả nhiên, những vị khách được dẫn đến đã nghe tin này, và dường như đã đoán ra được nhà họ Khúc đến đây để gây rắc rối, nhiều người đã dao động.

Họ thực sự sợ phong cách của nhà họ Khúc.

Đêm đó, bọn họ đã để lại quá nhiều ấn tượng và ký ức khủng khiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK