Chương 1801
Dư Khiết không dừng lại, cô tiếp tục lái xe vào bên trong: “Khung cảnh bên ngoài có vẻ đẹp nhưng không là gì so với bên trong hết. Em đã đặt trước chỗ ở một khu nghỉ dưỡng trên đỉnh núi, chỗ đó thường không mở cửa cho người bên ngoài, khách du lịch bình thường rất khó đến được đó.”
Tống Sĩ Triết gật đầu, anh cũng không hỏi vì sao Dư Khiết lại đặt được chỗ ở đó.
Ở cấp độ của bọn họ, những chuyện này đã trở nên quá tự nhiên.
Có đặc quyền như bọn họ đương nhiên không giống như người khác.
Huống hồ bản thân Tống Sĩ Triết cũng là một người có đặc quyền.
Chiếc xe quệt vào rất nhiều lá, hai người đi theo con đường quanh co lên trên cao.
Đến lưng chừng núi, chiếc xe bị dừng lại như đúng dự đoán.
Dư Khiết đưa tờ giấy thông hành đặc biệt của mình ra, đối phương nhanh chóng để cho cô lái đi.
Lúc này trên đường đã không còn xe, những chiếc xe bọn họ thỉnh thoảng gặp được trên đường cũng là những người có đặc quyền như bọn họ.
Mọi người bóp còi chào hỏi nhau một cách lịch sự rồi ai đi đường nấy.
Dư Khiết nhìn thấy một vài chiếc xe phía trước cố ý đi chậm lại để nhường đường cho cô, hiển nhiên là đối phương cũng nhìn thấy cô.
Dư Khiết hạ cửa kính xe xuống, mỉm cười gật đầu với đối phương rồi mới đi qua.
Trợ lý trưởng của tập đoàn Mặc Thị cũng có mặt mũi không nhỏ.
Hôm nay Tống Sĩ Triết mới được nhìn thấy người này từ khoảng cách gần như vậy.
Tống Sĩ Triết cũng không hề cảm thấy xấu hổ khi thấy bạn gái mình mạnh mẽ hơn những gì anh tưởng.
Cảm giác đó không tồn tại, hoàn toàn không tồn tại.
Những người đàn ông lớn lên ở nước ngoài không tự cao, không suy nghĩ theo chủ nghĩa đàn ông quá nhiều như vậy.
Dư Khiết lái xe lên đỉnh núi. Đi tới cuối con đường, hai người đã nhìn thấy có người đang đứng chờ sẵn.
Xe của Dư Khiết vừa đến nơi đã có người hướng dẫn cô lái xe đến chỗ đậu xe đã định.
Sau khi xuống xe, Dư Khiết mỉm cười và cảm ơn đối phương: “Em thấy hôm nay cũng có không ít người tới đây chơi.”
Cậu thanh niên đỗ xe là một người khá đẹp trai, chân dài eo thon, nhìn rất có tinh thần..
Cậu thanh niên đỗ xe cười và giải thích: “Có một số người đã đặt trước khách sạn Ôn Tuyền, nhưng lịch trình của bọn họ không hề ảnh hưởng đến lịch trình của hai người.”
Dư Khiết gật đầu, cô quay sang nhìn Tống Sĩ Triết rồi nói: “Suối nước nóng ở đây cũng không tệ. Nếu anh thích có thể qua đây ngâm mình một lát.”
Tống Sĩ Triết cười lắc đầu.
Bọn họ đặt chỗ ở một homestay chứ không phải ở khách sạn Ôn Tuyền, đúng là hai nơi ở hai khu vực khác nhau và có những mục đích khác nhau.
Dư Khiết nói thêm: “Mặc dù ở homestay không có suối, nhưng có một bể bơi ngoài trời ở giữa thiên nhiên, tôi thấy vậy cũng rất dễ chịu.”
Dù sao bọn họ cũng mang đồ bơi nên đi đâu cũng được
“Được.” Tống Sĩ Triết mỉm cười gật đầu.
Hai người nhanh chóng đến sảnh chính để làm thủ tục check- in, ngay sau đó một lễ tân tiếp đón mặc vest đưa họ lên xe du lịch của khu tham quan, đi một quãng là bọn họ đã nhìn thấy khu vực homestay.