Chương 1879
“Nhà họ Cảnh gần đây luôn gây chuyện, có lẽ lão phu nhân thấy em hiền lành quá, tưởng em dễ bắt nạt nên muốn tìm vợ bé cho Cảnh Dung kìa.” Mặc Tử Huyên nhàn nhạt nói: “Vốn dĩ cũng không muốn nói chuyện này với anh. Nhưng dạo này lão phu nhân quá đáng quá, em không muốn để yên cho bà ta nữa. Anh, nếu em ly hôn anh có nuôi em không?”
“Câu hỏi này không phải vô nghĩa sao?” Đôi mắt màu lam nhạt của Mặc Tử Hân ánh lên một tia không vui: “Trong khoảng thời gian này, nhà họ Cảnh đúng là quá vô lại. Có muốn anh xả giận cho em không?”
“Không cần, em đã ra lệnh ngưng hợp tác toàn bộ với nhà họ Cảnh rồi. Loại chuyện trút giận này vẫn nên để em tự mình làm thì hơn. Em chỉ thông báo với anh một tiếng thôi.” Mặc Tử Huyên cũng không phải loại công chúa nũng nịu chỉ muốn được người khác bảo vệ, cô ấy cũng có thủ đoạn của chính mình.
“Được, em muốn sao thì làm vậy, anh sẽ ủng hộ em. Nếu Cảnh Dung dám làm ra loại chuyện khốn nạn như vậy, anh nhất định sẽ không tha cho anh ta.” Mặc Tử Hân trầm giọng nói.
“Phía bố mẹ anh giúp em giấu họ nhé, Dù sao thì Thiếu Hoài vẫn còn nhỏ.” Mặc Tử Huyên thấp giọng nói.
“Anh biết rồi. Hiện giờ Thiếu Hoài ở cùng Hề Hề à?” Giọng nói Mặc Tử Hân trở nên dịu dàng hơn.
“Vâng, có Hề Hề giúp em cũng yên tâm hơn.” Mặc Tử Huyên khẽ cười: “Anh, nói rồi đấy nhé, anh trước mắt đừng có nhúng tay vào, chờ tới khi nào em không xử lý được chuyện này thì anh hẵng lo. Em cứ cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, có người nhằm vào em, dù sao thì em cũng phải tiếp từng chiêu một thì mới có thể biết rốt cuộc động cơ phía sau của đối phương là gì.”
Mặc Tử Hân cũng khẽ cười một tiếng: “Anh biết rồi.”
Ngắt điện thoại, Mặc Tử Hân gõ gõ mặt bàn, nói với người bên cạnh: “Tử Huyên vẫn mềm lòng quá. Thông báo cho tất cả các công ty có quan hệ tốt với chúng ta dừng hợp tác hết với nhà họ Cảnh. Mấy năm nay nhà họ Cảnh quá nhàn nhã, thoải mái dựa lưng vào nhà họ Mặc cho nên đã quên mất người cầm lái thật sự là ai. Nếu gặp chiêu nào phải đỡ chiêu đó, vậy thì phải diễn giống một chút!”
“Vâng, tổng giám đốc Mặc.” Trợ lý gật đầu: Hiện giờ đối tác lớn nhất của nhà họ Cảnh là nhà họ Doãn…”
“Vậy nói cho Doãn Tư Thần một tiếng, tổng giám đốc Doãn ghét nhất là những người bất chính, anh ta nhất định sẽ ủng hộ.” Mặc Tử Hân cong miệng nói một câu.
“Vâng tôi đã hiểu.” Trợ lý xoay người chấp hành mệnh lệnh.
Mặc Tử Hân dựa vào ghế, thở dài một hơi.
Trên thế giới này, không có ai dám bắt nạt em gái anh ta mà có kết cục tốt đẹp cả!
Nhà họ Cảnh muốn tìm đường chết như vậy thì để họ nếm chút mùi đau khổ đi!
Lúc này nhà họ Cảnh đang bận rộn sinh con nên không biết tai vạ đến nơi rồi.
Chờ khi bọn họ phản ứng lại thì đã muộn rồi.
Sau khi Mặc Tử Huyên giải quyết xong mọi chuyện thì cũng dần quên mất ý định giải thích với Chu Lập Đức.
Loại chuyện tình ái này vẫn là để sau nói đi.
Hiện giờ cô ấy chỉ muốn ngắm bắn sản nghiệp nhà họ Cảnh để thấy bọn họ bối rối khó khăn mà thôi!
Những hội xông hương trầm sắp đến rồi.
Chu Lập Đức tự mình lái xe tới đón Mặc Tử Huyên.
Khi Mặc Tử Huyên mặc một chiếc váy liền màu đen xuất hiện trước mặt anh ta, ánh mắt Chu Lập Đức lập tức sáng rực lên.
“Xin lỗi, để anh đợi lâu rồi.” Mặc Tử Huyên lên xe, thuận miệng nói: “Gần đây công ty nhiều việc quá nên hơi chậm trễ.”