Chương 957
Cô ấy dịu dàng, thông minh, đoan trang, uyên bác.
Mỗi một ưu điểm đều trở thành đặc điểm chí mạng khiến anh ta bị hấp dẫn.
Có lẽ cô ấy không phải là người đẹp nhất, nhưng lại là người đặc biệt nhất.
Nếu như, anh ta có thể cùng Vân Mạc Dung sinh hạ những đứa trẻ… Anh ta bỗng dưng trông mong có thể nhìn thấy ngày ấy.
Không biết, con của họ, sẽ có bộ dạng gì nhỉ?
“Nhất Nhiễm?”
Vân Mạc Dung thấy Nhất Nhiễm chẳng nói lời nào, nhất thời cất giọng cao hơn:
“Anh thấy không khỏe trong người à?”
“Ơ? À, anh không sao đâu.”
Nhất Nhiễm mỉm cười đặt ly trà xuống, nói với Vân Mạc Dung:
“Không cần lo, chẳng qua tôi thấy hâm mộ cô thôi, có được một tình yêu đẹp đẽ đến vậy. Chỉ tiếc là anh chẳng thể có cơ hội trải nghiệm, từ nhỏ đến lớn. Tới tận bây giờ, cả đời này cũng chưa từng biết yêu một ai đó là cảm giác như thế nào.”
Thấy khuôn mặt Nhất Nhiễm nhuốm đầy nỗi tiếc nuối, Vân Mạc Dung nhạy cảm, không lên tiếng.
Mặc dù cô hiền lành, nhưng cô không phải thánh mẫu.
Những chuyện như thế này, không thích hợp để hỏi đến.
“Chà, thời gian trôi quá nhanh quá, chớp mắt đã xế chiều rồi.”
Nhất Nhiễm nhìn đồng hồ một chút rồi nói:
“Chiều nay bàn công việc, mong cô sẽ nương tay cho, đừng bắt nạt mấy trợ lý của tôi quá nhé! Để bốn người họ đi theo tôi quả thực là một chuyện thiệt thòi rồi. Chuyện tiền nong thì tôi có thể thoải mái, còn mấy chuyện khác, kính mong cô hãy tha một mạng!”
Vân Mạc Dung bật cười:
“Được rồi, kiểu “đàm phán” này của anh, tôi mà từ chối cũng sẽ thấy tội lỗi lắm. Thế này đi, chuyện bàn bạc hợp tác chiều nay, mỗi bên cùng nhau nhượng bộ một bước, anh thấy sao?”
“Cứ quyết định như thế đi.”
Vẻ mặt của Nhất Nhiễm lại vui vẻ phấn khởi như trước.
Quả nhiên, nhờ có Vân Mạc Dung tỏ ý, công cuộc đàm phán buổi chiều đã thuận lợi hơn rất nhiều.
Đến khi tan cuộc, cả hai bên đều đạt thành nhất trí trong việc hợp tác bước đầu. Chỉ cần ký thêm một bản hợp đồng, trên căn bản tất cả đều đã quyết định xong.
Khi Nhất Nhiễm rời đi, có nói với Vân Mạc Dung:
“Xin lỗi cô, hôm nay tôi phải đến bệnh viện tái khám, tôi thật sự rất có thành ý muốn mời cô cùng đi ăn tối, nhưng….”
Vân Mạc Dung cười, lắc đầu rồi đáp:
“Không sao, thời gian sau này còn nhiều, anh còn nấn ná nữa là không kịp đâu.”
“Được rồi.”
Nhất Nhiễm hiểu rõ nhiều quá hóa dở, hôm nay chẳng qua chỉ là bước đầu dò hỏi, chiêu lớn vẫn còn ở phía sau.
Tưởng Dật Hải chứ gì?
Tôi sẽ không thua anh đâu.