Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2152

Năm đó anh thật sự không muốn làm gì cô với các con cả.

Nhưng cô thật sự có thể tin tưởng anh được sao?

Trầm Mặc Ca không biết nữa.

Sau nửa đêm, Diệp Nam Huyền bắt đầu phát sốt.

Anh không ngừng nói những lời mê sảng.

Trầm Mặc Ca vội vàng đứng dậy rồi sờ lên trán anh, nhiệt độ chỗ đó nóng đến dọa người. Cô muốn đi tìm bác sĩ nhưng Diệp Nam Huyền lại đột nhiên túm chặt lấy tay cô.

“Mặc Ca, đừng rời khỏi anh, em đừng đi…”

Giọng Diệp Nam Huyền không lớn nhưng lại đủ khiến trái tim Trầm Mặc Ca run rẩy.

Cô lập tức quay đầu lại, lúc này mới phát hiện Diệp Nam Huyền vẫn còn đang hôn mê.

“Mặc Ca, xin lỗi em! Anh đã không nhận ra tình cảm mình dành cho em sớm hơn, khiến em và con xảy ra chuyện là lỗi của anh.”

Diệp Nam Huyền không ngừng nói, nơi khóe mắt cũng ướt lệ.

Trầm Mặc Ca muốn rút tay mình lại những không được, cô vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy những giọt nước mắt của Diệp Nam Huyền.

Vậy mà anh lại khóc!

Người ta đều nói đàn ông không dễ khóc, vả lại còn là người đàn ông vô tình như Diệp Nam Huyền, nhưng nước mắt nơi khóe mi anh là cái gì đây chứ?

“Diệp Nam Huyền, anh buông tay ra!”

Trầm Mặc Ca cảm thấy nhất định là Diệp Nam Huyền đang giả vờ.

Người đàn ông này chắc chắn đã tỉnh lại, cố ý diễn màn khổ nhục kế để cho cô xem.

Nhưng cho dù cô có làm gì đi nữa cũng không thể rút tay mình lại, còn Diệp Nam Huyền lại càng đau khổ hơn.

“Nam Phương, xin lỗi em, thật sự xin lỗi em, là anh không thể bảo vệ được em! Em yên tâm, anh nhất định sẽ coi con trai em là con trai mình. Thằng bé là con cháu nhà họ Diệp, cho dù nó không thông minh đi nữa, nó cũng là con trai của em!”

Dường như tinh thần của Diệp Nam Huyền có chút hỗn loạn.

Trầm Mặc Ca ban đầu không biết Nam Phương là ai, nhưng khi Diệp Nam Huyền nói anh không bảo vệ được em, cô liền hiểu, người đó chính là em trai sinh đôi của Diệp Nam Huyền- Diệp Nam Phương.

Cô một mực nói với chính mình, câu chuyện anh em sinh đôi chỉ là cái cớ Diệp Nam Huyền bịa ra để có được sự đồng tình của cô mà thôi, nhưng lúc này đâu cô thật sự không cách nào tiếp tục lừa gạt chính bản thân mình được nữa.

“Diệp Nam Huyền, anh mau thả tay tôi ra, nây giờ anh không thể chết được, anh đang sốt, tôi phải đi tìm bác sĩ.”

Trầm Mặc Ca thấp giọng nói, nhưng Diệp Nam Huyền căn bản không nghe thấy, anh chìm trong suy nghĩ của chính hoàn toàn không thể nào thoát ra được.

“Anh yêu em Mặc Ca, đừng bở rơi anh. Em không biết khi anh nhận được tin em mang thai con của bống ta anh đã vui mừng thế nào đâu, những anh không thể để em lại bên cạnh anh được, bởi vì Sở Mộng Khê sẽ làm hại em. Mặc Ca, anh không nghĩ rằng hành động của mình sẽ đẩy em vào biển lửa. Sao em có thể bỏ đi như vậy được chứ? Sao em nhẫn tâm như vậy? Sao em có thể một mình dẫn con của bống ta rời đi? Vì sao lại để anh lại một mình? Mặc Ca, em trở về được không? Chỉ cần em trở về, anh nhất định sẽ nghe lời em, anh sẽ không để em rời khỏi tầm mắt của mình nữa, anh sẽ không giấu diếm, anh sẽ nói với em là anh yêu em. Ba năm kết hôn đã khiến anh yêu em sâu đậm, nhưng vì sao anh vừa mới biết chuyện này, em liền mang con đi xa vậy chứ?”

“Anh không tin, anh không tin em sẽ bỏ chốn cùng với người đàn ông khác. Em yêu anh như vậy, vì anh em không qua lại với cả người nhà của chính mình, vì anh em có thể chống đã tất cả những lời mắng chửi nhục nhã, em như vậy sao có thể yêu người khác được chứ? Mặc Ca, trái tim anh đau quá, em đừng bỏ đi được không? Lửa cháy lớn như vậy, em nhất định rất sợ hãi đúng không? Em nhất định mong anh đến cứu em phải không? Nhưng anh đến muộn rồi. Mặc Ca, xin lỗi em!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK