Chương 1524
Máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Malacca, Malaysia. Trước khi ra khỏi sân bay thì Cố Hề Hề nhìn thấy Khúc Tranh Minh và một vài người đàn ông có vẻ ngoài tương tự đang đứng ở phía trước chờ.
Cố Hề Hề chưa kịp nói gì thì một nhóm người đã nhiệt tình chạy đến chào hỏi: “Tổng giám đốc Mặc, cô Mặc, mợ chủ Doãn, ngưỡng mộ mọi người đã lâu, hoan nghênh hoan nghênh! Tôi là con trai trưởng của nhà họ Khúc – Khúc Tranh Phong. Nay tôi thay mặt bố tôi đến đây nhiệt liệt chào mừng các vị đã đến đây.”
Mặc Tử Hân bắt tay đối phương: “Anh Khúc khách sáo quá rồi.”
Khúc Tranh Minh nhìn Cố Hề Hề và Mặc Tử Huyên cười gượng gạo, hai người không hiểu sao lại đang chột dạ.
Khúc Tranh Minh thể hiện như không có chuyện gì xảy ra, đi theo một vài người cùng anh trai đến chào hỏi.
Trên đường đến đây, Tiểu Vương và Dư Khiết đã điều tra xong xuôi gia cảnh của nhà họ Khúc, giảng giải cho đám người Cố Hề Hề về mạng lưới phức tạp của nhà họ Khúc.
Nơi này ở Malaysia là theo chế độ đa thê.
Bề ngoài ông Khúc chỉ có bốn người vợ, thế nhưng số lượng mấy cô nhân tình thì không đếm xuể.
Vì vậy, chín người con trai của nhà họ Khúc đều do bốn người vợ đó sinh ra.
Con trai cả và con trai thứ tư là do bà cả của nhà họ Khúc sinh ra.
Người con thứ hai và người thứ ba là một cặp song sinh, do bà hai của nhà họ Khúc sinh ra.
Đứa con thứ năm và thứ sáu là bà ba của nhà họ Khúc sinh ra. Người con trai thứ sáu đã chết trên biển cách đây vài năm vì ân oán trong gia tộc.
Còn người con thứ bảy và thứ tám đều là do người vợ thứ tư của nhà họ Khúc sinh ra.
Còn cậu con trai thứ chín, ngoài mặt là con trai của bà ba nhà họ Khúc nhưng trên thực tế, ai cũng biết rằng Khúc Tranh Minh thực sự là con trai của tình nhân bên ngoài.
Bởi vì bà ba có một cậu con con trai chết sớm nên bà ta đã mang Khúc Tranh Minh về nuôi dưỡng để lợi dụng anh ta để cạnh tranh địa vị với những bà vợ khác.
Vì vậy, do thân phận có chút khác biệt cho nên vài năm trước Khúc Tranh Minh đã bị mấy ông anh trai ám toán, còn bị đày đi ở biệt xứ đầu đường xó chợ, cứ như vậy mã đã hơn mười năm trôi qua rồi.
Sau đó, Khúc Tranh Minh đã kết hợp với bà ba tạo một thành quả mỹ mãn, cuối cùng anh ta cũng được ông Khúc đồng ý và cho trở lại nhà họ Khúc, và chính thức tham gia vào cuộc chiến tranh giành tài sản gia đình với bảy người anh em còn lại.
Trong số tám người con trai của gia đình Khúc thì bảy người đầu tiên đã kết hôn, chỉ còn Khúc Tranh Minh vẫn còn là một quý tộc độc thân.
Không phải nhà Khúc không có con gái, nhưng con gái của họ không có sức cạnh tranh cao, bọn họ đã bị gả ra ngoài từ sớm và dường như có rất ít quyền lực đối với nhà họ Khúc.
Vì vậy hôm nay chỉ những người con trai của nhà họ Khúc mới có đủ tư cách để đón tiếp các vị khách quý.
Những người còn lại đang ở trang viên của nhà họ Khúc, chờ các vị khách quý đến chơi.
Sau màn chào hỏi, mọi người lên xe RV do nhà họ Khúc sắp xếp và đi từ sân bay đến thẳng trang viên nhà họ Khúc.
Khi lên xe, Khúc Tranh Minh thận trọng gạt tay Cố Hề Hề ra và bước vào xe.
“Cậu chín nhà họ Khúc khách sáo quá.” Cố Hề Hề cười nói: “Mấy ngày trước không phải tôi cố ý giấu diếm chuyện gì đó đâu. Xin thứ lỗi cho tôi nhé.”
“Thế nào?” Khúc Tranh Minh trừng mắt, tò mò: “Một người phụ nữ xinh đẹp đương nhiên là phải luôn cẩn thận bảo vệ bản thân rồi. Đặc biệt là như cô đây và cô Mặc đều là những người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần.”