Chương 2181
Đây là tình nghĩa từ nhỏ đến lớn trưởng thành cùng nhau, cũng là đoạn tình cảm sống chết không xa rời được của họ.
Người khác không thể nào so được.
Bên này, Mễ Tiểu Anh và Doãn Nhất Nặc đã nghỉ ngơi rồi, Tiểu Cát và Minh Hâm ở bên cạnh vẫn đang ngây người ra.
Tiểu Cát nghĩ, tối hôm nay Mễ Tiểu Anh đột nhiên bỏ cậu ta lại, rốt cuộc là đi gặp ai?
Ai có thể quan trọng hơn cậu ta chứ?
Cậu ta có thể có bao nhiêu phần thắng đây?
Minh Hâm thì đang nghĩ, Doãn Nhất Nặc năm lần bảy lượt cứu cậu ta, đây có thể xem là anh hùng cứu mỹ nhân không?
Nếu Doãn Nhất Nặc không có cảm giác gì với anh ta thì sao có thể bao nhiêu lần đột nhiên xuất hiện cứu cậu ta khỏi tình cảnh khốn đốn?
Nhưng nếu như cậu ta và Doãn Nhất Nặc thật sự ở bên nhau, cậu ta có thể xứng với cô gái giàu có kiêu ngạo này sao?
Vì thế, ở trong phòng, Tiểu Cát và Minh Hâm mỗi người mang một tâm trạng, một suy nghĩ riêng, trằn trọc lăn qua lăn lại, mãi vẫn không ngủ nổi.
Sáng ngày hôm sau, Tiểu Cát và Minh Hâm đều mang cặp mắt gấu trúc thức dậy.
“Anh ngủ không ngon sao?” Cả hai người đứng ở cửa phòng đồng thanh hỏi.
Sau đó lại đồng thanh đáp: “Không phải anh cũng vậy sao?”
Tiểu Cát phất tay nói: “Được rồi được rồi, tôi hỏi anh trước, anh có chuyện gì thế?”
Ánh mắt Minh Hâm hơi lóe lên nói: “Tôi cũng không sao cả, chỉ là không ngủ được thôi. Còn anh thì sao? Tối qua sao anh cũng không ngủ được?”
Tiểu Cát không nghĩ nhiều, thuận miệng nói: “Còn chẳng phải vì chuyện của chị Tiểu Mễ sao? Minh Hâm, tôi có một dự cảm không tốt, tình địch của tôi rất mạnh, có lẽ tôi không phải là đối thủ của anh ta.”
Nói rồi, Tiểu Cát chán nản thở dài một tiếng: “Nhưng vì vậy mà bảo tôi từ bỏ thì tôi tuyệt đối không cam tâm đâu! Cô gái tốt như chị Tiểu Mễ, nếu như tôi bỏ lỡ, cả đời này có lẽ sẽ không gặp được một cô gái ưu tú như vậy nữa.”
Tuy rằng Minh Hâm không tán đồng với việc Tiểu Cát theo đuổi người khác như vậy, nhưng lại đồng ý với vế sau của cậu ta, có lẽ đời này Tiểu Cát chỉ có một cơ hội như vậy, gặp được một cô gái vừa ưu tú lại vừa xuất sắc.
Đường đường là trợ lý đặc biệt của chủ tịch tập đoàn tài chính Doãn Thị, sao có thể không ưu tú chứ?
Người nghèo bình thường cả đời này có lẽ cũng không với tới được!
Tiểu Cát sợ hãi cũng là điều đương nhiên.
Minh Hiểu cũng muốn nói rõ ràng suy nghĩ của mình với Tiểu Cát nhưng cô Doãn lại không cho cậu ta nói.
Ừm, vậy thì không nói nữa.
Tiểu Cát là một người luôn thẳng thắn nói hết nỗi lòng mình, tối qua ngủ không ngon, sáng nay dậy liền lôi kéo Minh Hâm nói một tràng: “Minh Hâm, anh nói xem, rốt cuộc tôi có chỗ nào không tốt? Tuy rằng tôi không phải siêu cấp đẹp trai nhưng tôi cũng đâu có xấu? Tuổi của tôi vừa đáng yêu lại vừa tài hoa, anh nói xem tại sao chị Tiểu Mễ lại không có cảm giác với tôi chứ?”
Minh Hâm nghĩ một lúc rồi nói: “Nhưng mà không có cảm giác thì chính là không có cảm giác.”