Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2000

Cố Hề Hề thân là trưởng bối, sẽ chỉ ra sân cho có, những lúc khác, đều giao cho bọn nhỏ tự mình đi giao tiếp.

Mễ Tiểu Anh tiếp đón xong vị khách cuối cùng, chờ trong chốc lát, không thấy ai nữa, liền đi tới chỗ thoáng mát một bên chuẩn bị nghỉ ngơi một lát.

“Không sai, hôm nay tôi đến là nhắm vào vị cô chủ của nhà họ Tưởng. Vị cô chủ đó không chỉ là cô chủ duy nhất của nhà họ Tưởng, còn được kế thừa mọi thứ của nhà họ Vân. Chỉ có người phụ nữ thân phận như vậy, mới có tư cách gả vào nhà tôi.” Giọng của người đàn ông càng thêm không kiên nhẫn được nữa: “Được rồi, cô khóc cũng vô dụng. Mấy năm nay cô đi theo tôi, ăn cũng ăn, chơi cũng chơi rồi, tôi không làm gì có lỗi với cô hết. Nếu như cô dám ầm ĩ, vậy cũng đừng trách trong nhà tôi tâm ngoan thủ lạt, khiến cả nhà cô không chịu nổi!”

Mễ Tiểu Anh nhướng lông mày lần nữa, ai u? Lại nhắm vào Vân Song mà tới à?

Người đàn ông này thật đúng là dõng dạc mà!

Thế mà có ý đồ với Vân Song chỉ có mười bảy tuổi!

Tính kế một nhà chiêm tinh, anh ta chăm chú sao?

Âm thanh bên kia cất cao mấy phần: “Tôi sẽ cho cô một triệu tiền chia tay, qua hôm nay cô hãy biến đi thật xa cho tôi, nghe thấy chưa! Được, cứ như vậy đi, tôi cúp máy đây, không có việc gì không cần gọi điện thoại cho tôi!”

Mễ Tiểu Anh biết đối phương gọi điện thoại xong, lưu loát ôm cốc xoay người rời đi.

Cô đã nhớ kỹ giọng nói này, quay về buổi tiệc, cô có thể tìm ra người này!

A, tính kế Vân Song à?

Sợ là tên này không biết đàn ông nhà họ Doãn em gái khống cỡ nào đúng không?

Thân là em gái nhỏ nhất trong nhà, Vân Song được cả nhà nâng niu đấy!

Mễ Tiểu Anh vừa mới trở lại cửa sân, đã thấy Vân Song ôm một bó hoa đi xuống từ trên núi.

“Chị Tiểu Anh.” Vân Song nhìn thấy Mễ Tiểu Anh, dừng bước chân lại, đưa hoa trong tay cho Mễ Tiểu Anh: “Tặng cho chị này.”

“Cám ơn.” Mễ Tiểu Anh nhận lấy, nhìn hai bên thấy không ai, hạ giọng nói: “Hôm nay người tới tham gia buổi tiệc có không ít người đến vì em, em biết không?”

Vân Song ừ một tiếng, trong đôi mắt đạm mạc ánh lên ý cười: “Chị Tiểu Anh đừng lo lắng em nắm chắc mà.”

Lúc này Mễ Tiểu Anh mới yên tâm.

Cũng đúng, có chuyện gì có thể giấu giếm được nhà chiêm tinh này chứ?

Vân Song đưa tay ấn nhẹ vào trán Mễ Tiểu Anh, mở miệng nói: “Chị Tiểu Anh, mọi người luôn coi chị như người nhà của mình, có phiền não gì, chị có thể nói ra. Bất kể là phiền phức lớn cỡ nào cũng có thể cùng nghĩ biện pháp giải quyết.”

Mễ Tiểu Anh cười khổ một tiếng.

Làm sao cô có thể nói phiền toái này ra được?

Bằng không, vẻn vẹn gặp một lần, có thể có ấn tượng gì?

Có thể nói, Cố Hề Hề coi như nhọc lòng vì hôn sự của bọn nhỏ.

“Ở đâu?” lúc này Mễ Tiểu Anh hỏi, thân là quản gia, cô không thể để buổi tiệc có bất kỳ tổn thất gì!

Đây vừa mới bắt đầu, đã có người cãi nhau, vậy ba ngày sau làm sao sống được đây!

Thôi, vẫn nên một mình hứng chịu đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK