Chương 1294
Với Cố Hề Hề mà nói, sự tồn tại của kẻ thần kinh kia còn mờ nhạt hơn cả người qua đường, cô sẽ không để ở trong lòng.
Hai chị em tốt cùng nhìn nhau, liên tục cười khổ.
Đúng vậy, có một số việc mình biết rất rõ, nhưng vẫn cố tình giả vờ ngu.
Kiều Kỳ ở Nam Mỹ xa xôi không về được, vì vậy Doãn Tư Thần và Thượng Kha gọi Mộc Nhược Na, Cố Hề Hề, Tương Dật Hải, Vân Mộ Dung, Hirayama Jiro, mấy người cùng tụ tập với nhau dùng bữa.
Thượng Kha nhìn Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro thân mật tương tác với nhau, cũng biết hy vọng lần này của mình lại rơi vào khoảng không.
Cố Hề Hề lập tức mất tự nhiên: “Haizz, loại chuyện này, mình cũng không có cách nào cả. Nhược Na, bây giờ mình chỉ hy vọng anh ấy có được cuộc sống bình yên, còn lại đều không thể làm được gì.”
“Mình biết, mình hiểu.” Mộc Nhược Na cười khổ: “Lần này Thượng Kha trở về, mình mặt dày suy đoán, có 80-90% là về vì mình. Nhưng có một số việc, đã qua chính là đã qua, quá khứ không thể nào quay trở lại.”
“Hình như không được tốt lắm.” Cố Hề Hề nói: “Mình không chú ý đến chuyện này.”
“Có Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hãn ra tay, có kết quả tốt mới là kỳ quái.” Mộc Nhược Na nhìn Cố Hề Hề, nói: “Doãn Tư Thần ra tay thì không có gì lạ, nhưng sao Mặc Tử Hãn biết được?”
Bọn cô vẫn không muốn phá hủy quá khứ này.
Có Cố Hề Hề chen vào, đám bạn bè tốt hiếm khi tụ tập với nhau.
Cố Hề Hề cười khổ nói: “Có lẽ là nghe được từ đâu đó.”
Mộc Nhược Na gật gật đầu nói: “Nói thật, mấy năm qua, mình hơi cảm thông cho Mặc tổng đấy. Anh ta quá si tình với cậu, bây giờ lại tìm người mang thai hộ, Mặc Ngữ Mặc nói, hình như anh ta đã quyết định cả đời không kết hôn. Một người đàn ông tốt như vậy mà… thật là đáng tiếc.”
Cuối cùng anh ta đã có kinh nghiệm.
Ngoài mặt, anh ta nở nụ cười không thể bắt bẻ, nói chuyện kinh doanh ở nước ngoài với Doãn Tư Thần, nói một số chuyện liên quan đến giới văn hóa với Tương Dật Hải, trò chuyện về một số nhà khoa học nổi tiếng thế giới mà mình biết với Hirayama Jiro.
Mộc Nhược Na nhìn Thượng Kha trưởng thành hơn so với quá khứ, trong lòng cũng thấy an ủi.
Trong bữa tiệc, Thượng Kha đi tới trước mặt Mộc Nhược Na, không cho cô có cơ hội trốn tránh, lên tiếng hỏi thẳng: “Nhược Na, nếu mười năm trước anh không hèn yếu, mà dũng cảm lựa chọn ở bên em, em sẽ cùng anh chống lại số phận chứ?”
“Em không trả lời bất kỳ câu hỏi nào mang tính giả thiết.” Mộc Nhược Na rũ mí mắt xuống, nhẹ nhàng nói: “Nhưng em có thể trả lời anh vấn đề này. Nếu mười năm trước, anh kiên định lựa chọn em, hơn nữa không hề giao động…”
Mộc Nhược Na ngước mắt lên nhìn Thượng Kha: “Em sẽ kiên trì ở bên anh tới cùng.”
Cuối cùng Thượng Kha cũng nở nụ cười thỏa mãn: “Có câu trả lời này của em, lần trở về này của anh đáng giá rồi. Kiếp này anh đã bỏ lỡ em, kiếp sau, anh sẽ không cho người khác có cơ hội.”
Mộc Nhược Na khẽ bật cười.
“Nhược Na, kiếp này anh đã đến chậm. Kiếp sau, anh nhất định sẽ không tới muộn nữa.” Thượng Kha kiên định nói: “Bây giờ có thể làm bạn với em, anh đã rất thỏa mãn rồi. Nếu Hirayama làm chuyện có lỗi với em, em có thể đến tìm anh bất cứ lúc nào.”
“Yên tâm, cả kiếp này và kiếp sau anh đều không có cơ hội đâu.” Hirayama Jiro mạnh mẽ xuất hiện, đưa tay ôm lấy eo của vợ, mắc hội chứng tuổi dậy thì nói: “Hirayama… tôi, vĩnh viễn… không từ bỏ!”
Nghe được những lời đã lâu không nghe thấy, Mộc Nhược Na không nhịn được bật cười.