Chương 1627
“Không có gì.” Dư Khiết nhìn Tiết Tuyết một cái, ẩn ý mà nói: “Buổi tiệc ngày mai chủ điểm là tranh tài khoe sắc, có những lúc, không tranh mới là tranh.”
Nói xong, Dư Khiết liền gật đầu với Tiết Tuyết rồi mới quay người rời đi.
Tiết Tuyết nghe rõ những lời của Dư Khiết, trên mặt liền hiện lên một nụ cười, sau đó quay trở về phòng của mình.
Bà Tiết ngập tràn mong chờ nhìn về phía Tiết Tuyết: “Tổng giám đốc Mặc đã dạy bảo cái con khốn nạn kia chưa?”
“Lý Tư bị cấm túc rồi.” Khuôn mặt của Tiết Tuyết đầy thỏa mãn: “Mẹ, vừa nãy mẹ làm tốt lắm. Bây giờ hình ảnh của Lý Tư trong mắt Mặc Tử Hân càng ngày càng xấu rồi, cơ hội của con cũng càng ngày càng nhiều hơn.”
Bà Tiết lúc này mới thở nhẹ ra một hơi: “Vậy thì tốt, không mất công bị mất mặt. Chỉ là lần sau vẫn dùng chiêu nay tính kế Lý Tư, có còn hữu dụng không đấy?”
Chiêu tốt không sợ cũ, dùng tốt là được rồi.” Đáy mắt Tiết Tuyết hiện lên một tia khôn khéo, nói: “Vừa nãy Dư Khiết có nhắc nhở con một câu. Mẹ à, lễ phục ngày mai của con đừng có khoa trương kiểu dáng nổi bật quá làm gì, cứ để thật bình thường nhất là được rồi. Có người đẹp nào mà Mặc Tử Hân chưa thấy qua chứ? Nếu càng khoa trương, chỉ sợ càng không thể lọt vào mắt anh ấy.”
Bà Tiết bị con gái mình thuyết phục: “Được, vậy thì nghe con cả, mẹ sẽ đi đặt mượn một bộ lễ phục bình thường nhất.”
Tiết Tuyết hài lòng gật gật đầu.
Cô ta đạt được hảo cảm từ chỗ Dư Khiết.
Bước kế tiếp, cô ta sẽ lại tiếp tục lấy hảo cảm của Mặc Tử Hân, nói không chừng, cô ta sẽ có cơ hội tiếp cận Mặc Tử Hân rồi.
Người đàn ông tốt như vậy, cô ra sẽ không nhường cho người khác đâu!
Tiết Tuyết nhìn bản thân mình ở trong gương, nhưng lại nghĩ tới Cố Hề Hề, vẻ tự mãn trên mặt ban đầu của cô ta đột nhiên biến mất không dấu vết.
Đồ nhái, quả nhiên cũng chỉ là đồ nhái thôi.
Cũng may, Cố Hề Hề là mợ chủ nhà họ Doãn, hơn nữa còn sinh cho nhà họ Doãn một nam một nữ.
Mặc Tử Hân cho dù không cam tâm cũng không có cách nào cả.
Chỉ cần anh ta yêu Cố Hề Hề càng sâu đậm, vậy thì cơ hội của mình sẽ càng cao.
Cho dù là đồ nhái đi, nhưng chỉ cần đối diện với gương mặt này của mình, không phải anh ta sẽ có cảm giác được trấn an đôi chút sao?
Nếu không thì, vừa nãy lúc mình đi tìm anh ta, tại sao anh ta lại không nói bảo vệ giữ mình lại chứ?
Người khác không có cơ hội thành công tiếp cận anh ta, duy nhất chỉ có mình cô ta có thể.
Hiển nhiên anh ta cũng nhìn trúng khuôn mặt này của cô ta.
Chỉ anh ta vẫn còn quyến luyến gương mặt này, vậy thì dễ nói rồi.
Hi vọng của Tiết Tuyết lại một lần nữa được bùng cháy lên, sau đó cô ta đi vào phòng tắm, cẩn thận tháo trang sức, cẩn thận chăm sóc da dẻ.
Khuôn mặt này, chính là vũ khí sắc bén để giành chiến thắng duy nhất của cô ta, không thể chấp nhận có chút tổn thương nào hết.
Ở một nơi khác, trong trang viên nhà họ Khúc.