Chương 1313
Mộc Nhược Na ngượng ngùng nói: “Em đi theo anh học hỏi, anh lại trả tiền lương cho em, vậy có ổn không?”
“Người bỏ công sức lao động ra thì sẽ nhận được hồi báo, em cầm đi.” Thượng Kha nhìn giờ: “Đi, anh dẫn em đi mua một số đồ dùng hàng ngày, những thứ trong trường học phát đều không được tốt lắm.”
Mộc Nhược Na bất không kịp đề phòng bị Thượng Khã nhét thẻ vào tay, chờ lúc cổ muốn trả lại cho Thượng Kha, Thượng Kha đã xoay người rời đi.
Mộc Nhược Na suy nghĩ, cũng không trả lại nữa.
Cầm thì cứ cầm.
Cùng lắm, sau này tốt nghiệp đại học, cô sẽ đi theo đàn anh lăn lộn.
Làm việc ở đâu mà chẳng là làm việc?
Kiều Kỳ nói đúng, có đàn anh giúp mình, mình sẽ càng học được nhiều thứ hơn.
Một trong những nam thần hàng đầu của trường!
Lúc này, một giọng nói mềm mại ngọt sớt vang lên từ phía sau: “Đàn anh Thượng, anh tới đấy à! Lúc nghỉ hè, em có gọi điện thoại cho anh, nhưng trợ lý của anh nói là anh không ở nhà, em còn muốn đi tìm anh thảo luận về chuyện học lên nghiên cứu sinh sau đại học.”
Mộc Nhược Na quay đầu nhìn sang, nhìn thấy một đàn chị mặc chiếc váy trắng, mái tóc buông xõa, thẹn thùng đứng ở ven đường, đôi mắt sáng như đèn pha nhìn Thượng Kha.
Người mù cũng nhìn ra, đàn chị này rõ ràng đang thầm mến Thượng Kha.
Mấy người kia nhìn thấy Thượng Kha, lập tức rụt cổ nói: ” Đàn anh Thượng!”
Thượng Kha khẽ rũ thấp mí mắt xuống: “Các cậu đều không cần phải quan tâm đến chuyện của cô ấy, cô ấy là đàn em của tôi, có tôi giúp là được.”
Mấy người kia nhảy vèo qua một bên, không dám ngăn cản nữa.
Đây chính là Thượng Kha đấy!
Nếu mình đã quyết định được hướng đi của cuộc đời mình, vậy cứ buông tay chạy về phía trước.
Thượng Kha dẫn Mộc Nhược Na đi mua rất nhiều đồ dùng. Vào ngày nhập học ở trường đại học, Thượng Kha tự mình đưa Mộc Nhược Na đi báo danh nhập học.
Đám đàn anh đứng làm tình nguyện ở cổng trường, xa xa nhìn thấy đàn em xinh đẹp như Mộc Nhược Na, từng người từng người vây lại như con ruồi, chen lấn muốn giúp Mộc Nhược Na xách hành lý.
Không đợi Mộc Nhược Na mở miệng từ chối, Thượng Kha đã xách túi đồ lên giúp cô.
Chậc chậc chậc, không ngờ Thượng Kha được hoan nghênh ở trường đến vậy!
Nhưng… cũng đúng thôi.
Thượng Kha xuất thân từ Thượng gia, là con trai độc nhất của Thượng gia, là người thừa kế 100%.
Đây không phải là nhị thế tổ chỉ biết ăn chơi, mà là nhà giàu hàng đầu đấy!
Ai chẳng muốn được gả vào gia đình giàu có, làm Thiếu phu nhân nhà giàu chứ?
“Cô là?” Thượng Kha cực kỳ thẳng nam nói câu này, làm tất cả những người có mặt ở hiện trường đều lúng túng.
Thượng Kha không thể nào nhớ nổi đối phương là ai.
Cô gái kia nghe thấy vậy, nhanh chóng rưng rưng nước mắt trên khóe mắt, im lặng không nói câu gì, cứ như vậy lã chã rơi nước mắt nhìn Thượng Kha: “Đàn anh Thượng, anh không nhớ em sao? Em là Nguyễn Nhu học khoa báo chí.”
Mộc Nhược Na tỏ vẻ hóng chuyện nhìn về phía Thượng Kha.