Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2206

Mễ Tiểu Anh buông tay nói: “Tôi đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, tương lai xảy ra chuyện gì, nhìn vận mệnh của cậu ta mà thôi.

Đang nói chuyện, điện thoại của Doãn Nhất Nặc vang lên truyền đến một tin tức.

Doãn Nhất Nặc nhìn về phía sau, lập tức đứng lên nói: “Buổi tối không cần chờ em em đi qua bệnh viện một chút.”

“Là Minh Hâm xảy ra chuyện rồi?” Mễ Tiểu Anh hỏi: “Cần chị đi qua không?”

“Không phải chuyện lớn, em tự đi là được.” Doãn Nhất Nặc vẫy vây tay: “Thiếu Hoài, cậu đi tìm Trần Trọng cho ong ta ít việc để làm, đừng nghĩ không có việc gì đã muốn thiêu thân.

“Lại xảy ra chuyện gì à? Mễ Tiểu Anh và Cảnh Thiếu Hoài cùng hỏi.

“Minh Hâm vừa mới nói với tôi, Tần Trọng phái người đi đến bệnh viện tìm Minh Hâm xin lỗi. Cho Minh Hâm một khoản tiền, Minh Hâm không có muốn nên muốn nhờ tôi đem trả lại cho Tần Trọng.” Doãn Nhất Nặc nói vừa lấy chìa khóa xe đi ra ngoài: “Em phải đi nhìn xem thử. Rõ ràng Minh Hâm không phải là Tiểu Cát, đứa bé này đơn thuần vô cùng.”

Mễ Tiểu Anh gật đầu: “Được.”

Cảnh Thiếu Hoài lập tức làm ra cái tư thế Ok: “Em sẽ tìm cho Tần Trọng một chút công việc để làm. Lão già này thật sự không có việc gì làm mà.”

Doãn Nhất Nặc quay người liền đi ra ngoài.

Đã đến bệnh viện, nhìn thấy rõ ràng Minh Hâm đang nhìn tờ chi phiếu trên bàn mà ngẩng người.

“Thế nào? Chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy à?” Doãn Nhất Nặc cười đi vào phòng bệnh.

“Cô Doãn? Lúc Minh Hâm nhìn thấy Doãn Nhất Nặc, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, lập tức nói: “Đúng là cho tới bây giờ chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy, thế nhưng không nên muốn, một phân tiền tôi cũng không muốn.”

Doãn Nhất Nặc tiện tay cầm tờ chi phiếu trên bàn, phía trên rõ ràng ghi rành rành 500 vạn.

Khá tốt, không được coi là nhiều.

Doãn Nhất Nặc kéo cái ghế tới nói: “Không muốn?”

“Không muốn.”Minh Hâm nói rõ như đinh đóng cột: “Tôi không muốn có bất cứ quan hệ gì với Tần Trọng.”

“Lẽ ra, là ông ta hại cậu gãy chân, bồi thường tiền cho cậu cũng phải.” Doãn Nhất Nặc mở miệng nói: “Cậu đắc tội với Trần Trọng, mặc dù nói chuyện này tạm thời đã lắng xuống, nhưng sợ là sau này cậu bước chân vào ngành giải trí, người khác sẽ không đến gần cậu, công ty sẽ không muốn đắc tội với Trần Trọng mà đi theo cậu. Theo tôi thấy, cậu cầm số tiền kia, để cho vui lòng, hoàn toàn lui xuống, lập một kế hoạch tốt, số tiền kia cũng đủ cho cậu và mẹ của cậu sinh hoạt một thời gian.”

Minh Hâm cắn môi, vẻ mặt kháng cự.

Rõ ràng là không muốn.

“Khoản tiền này đối với Tần Trọng mà nói chỉ là một món tiền nhỏ, ông ta vốn không đặt vào mắt.” Doãn Nhất Nặc tiếp tục nói: “Đối với anh mà nói cũng chỉ là một khoản tiền nhỏ.”

“Tôi biết.” Minh Hâm trầm mặc một chút rồi nói: “Cô Doãn, mẹ tôi năm đó cũng bởi vì không chấp nhận giao dịch như vậy mới rời khỏi giới này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK