Chương 1079
“Nếu đã đây rồi thì chúng ta cũng nên vào trong nói chuyện một chút đi.”
Thượng Kha lên tiếng hỏi.
“Em tới đây tìm tôi là có chuyện gì sao?”
Mộc Nhược Na có vẻ do dự một chút, sau đó nghĩ ngợi, dù sao cô ấy cũng đã sinh con với Jiro Hirayama rồi, cô ấy còn có chuyện gì không thể đối mặt được nữa?
Đúng vậy!
Không phải chỉ là đàn anh thôi sao?
Cứ hành xử như bình thường là được rồi!
Mộc Nhược Na dừng lại một lúc rồi mới cùng anh ta bước vào nhà.
Đúng như dự đoán của cô ấy, phong cách của ngôi nhà rất tối giản, không có nửa phần xa hoa nào cả, toàn bộ đều là những món đồ nội thất rất thiết thực.
Đó là phong cách nội thất của người Mỹ thường thấy trên TV.
Căn nhà không quá lớn, so với sự sang trọng tinh tế của nhà họ Thượng thì kém đến mấy chục bậc.
Nhưng mà, nhìn thấy bộ dạng hài lòng của Thượng Kha với căn nhà này, hiển nhiên, anh ta không hề cảm thấy nửa phần tủi thân.
Mộc Nhược Na ngồi xuống chiếc ghế, rất nhanh cô ấy đã thấy Mary bưng cà phê đi vào: “Cám ơn.”
Mary không nhịn được liếc nhìn Mộc Nhược Na mấy lần sau đó mới lưu luyến rời đi.
Có thể nói là Mộc Nhược Na có được mọi thứ mà rất nhiều người phụ nữ tha thiết ước mơ.
Về nhan sắc, giá trị nhan sắc của cô ấy quả thực không hề thấp, nếu không cũng sẽ không được nhiều khách hàng nam nhìn trúng như vậy, đều muốn được làm kẻ thứ ba.
Về dáng người, dù đã sinh con nhưng cô ấy vẫn quyến rũ như trước, là dáng đồng hồ cát chứ chẳng đùa.
Về tài hoa, cô ấy là sinh viên hàng đầu của trường đại học danh tiếng.
Về địa vị, cô ấy là tổng giám đốc công ty Danny, con dâu của gia tộc Hirayama.
Về tiền tài, gia tộc Hirayama đã cung cấp cho con dâu nhà mình không ít của cải, bản thân Mộc Nhược Na buôn bán lời cũng kiếm không ít.
Cho nên một người phụ nữ như vậy làm sao có thể không chói mắt chứ?
Mỗi hành động cử chỉ của cô ấy đều hết sức có thần thái.
Nhất là sau khi cô sinh xong đứa trẻ thì sự đằm thắm của người phụ nữ quả thực không cần nói là bắt mắt đến mức nào.
Cho dù thân là phụ nữ như Mary cũng không nhịn được bị Mộc Nhược Na hấp dẫn ánh mắt, những người khác càng không cần đề cập tới.
“Sao anh lại tới đây?” Mộc Nhược Na không nhịn được mở miệng hỏi: “Mọi việc trong nhà anh đều không quan tâm sao?”
“Mọi việc của nhà họ Thượng đều không có liên quan gì đến tôi.” Thượng Kha bưng cà phê lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, nói: “Tôi đã sớm nói chuyện với người trong nhà, mọi tài sản của nhà họ Thượng đều cho đứa trẻ kia. Dù thế nào cũng là do tôi đã lơ là nó, cho nên tôi sẽ bồi thường cho nó toàn bộ nhà họ Thượng.”
“Mà kể ra thì ở đây cũng không có gì không tốt.” Thượng Kha cười tự giễu: “Ít nhất là tôi được sống tự do tự tại, không cần nghe mẹ tôi liên tục cằn nhằn bên tai. Tuy ở đây ít người nhưng lại yên tĩnh. Hơn nữa, tuy tôi không kế thừa sản nghiệp nhà họ Thượng nhưng cũng không thiếu tiền, phần đời còn lại tôi chỉ muốn sống vì bản thân mình.”
Mộc Nhược Na gật đầu: “Như vậy cũng tốt. Có phải Doãn Tư Thần hay đến đây thăm anh không?”