Chương 1244
Lúc này trợ lý mới yên tâm rời đi.
Nhưng hắn ta không biết chính là, không bao lâu sau hắn đã bị vả mặt, hơn nữa vả đến nát nhừ.
Trợ lý của Mộc Nhược Na sửa sang lại hành lý giúp cô rồi mới rời đi, Lâm Phong bưng trái cây đã rửa sạch đi tới: “Nếm thử trái cây nơi này đi, nghe nói đều là trái cây hái từ trên núi gần đây, ngọt cực kì.”
“Được rồi.” Mộc Nhược Na gật đầu, nhanh chóng bật máy tính xử lý công việc, lúc này mới nói: “Vừa mới nhận được tin tức có 26 công ty tới tham gia đấu thầu, nhưng có ba công ty duy nhất có thể làm công ty Danny cảm thấy nguy cơ, một trong số đó là Chu gia. Chu gia này có chút thú vị, không ngây ngốc ở thành phố X đi lại chạy tới thành phố N chúng ta.”
Lâm Phong khó hiểu hỏi: “Chu gia này là?”
“Chính là gia tộc sau lưng Chu Nghệ.” Mộc Nhược Na nói.
Gương mặt Lâm Phong mất tự nhiên, anh ta cũng nghĩ tới hồ sơ mà mình ăn trộm kia…
Cũng may đã động tay động chân vào hồ sở kia, nếu không công ty Danny sẽ gặp bất lợi sao?
Nhưng nếu mình lừa Chu Nghệ, có lẽ sẽ bị phong sát sao?
Ừ, trở về phải tính xem mình có bao nhiêu tiền.
Gần đây mình nhận không ít thông cáo và quảng cáo, tính sơ qua cũng có mấy trăm triệu rồi, hơn nữa còn thù lao đóng phim trước kia, nếu biết quản lý tài sản thì sẽ không chết đói.
“Cậu đang nghĩ cái gì đấy?” Mộc Nhược Na thấy Lâm Phong ngẩn người, không nhịn được lắc tay trước mặt anh ta.
“À, không có việc gì, tôi chỉ kỳ quái vì sao mọi người đều tranh giành nhà máy này mà thôi.” Lâm Phong thuận miệng nói: “Tuy nó là nhãn hàng quốc nội lâu đời nhưng không phải quá nhỏ hay sao?”
“Đúng vậy, nếu so sánh với các nhãn hiệu cao cấp thì quả thật nhãn hiệu này quá nhỏ bé, nhưng đây là nhãn hiệu quốc dân, sau lưng có quốc gia nâng đỡ, phối phương lại rất có tiềm năng, chịu được khảo nghiệm. Chẳng qua bởi vì hoạt động quản lý không hiệu quả cho nên mới đến nước này.” Lúc nói đến công việc, Mộc tổng chính là Mộc tổng.
“Nhà máy này có tổng cộng hơn 2000 công nhân, đều là một ít dân cư địa phương, sống trên mảnh đất này mấy chục năm. Nếu nhà máy này sụp đổ, bọn họ đều sẽ thất nghiệp. Hơn nữa đây là nhãn hiệu lâu đời, nếu biến mất thì đúng là đáng tiệc. Ngoài ra quốc gia đang muốn mở rộng danh tiếng cho quốc gia, mà một trong những con đường thông qua chính là nhà máy này.”
“Quốc gia chú tư nâng đỡ là một phương diện, mở rộng mới là quan trọng nhất, chúng ta đều nhìn trúng cái này, cho nên mới cực lực muốn giành được nhà máy này. Nhờ nó, công ty Danny có thể từ trung đẳng chen chân lên nhãn hiệu cao cấp quốc gia, thậm chí là vươn ra ngoài thế giới. Ai quy định chỉ có nhãn hiệu cao cấp mới có thể xuất hiện ở nước ngoài? Hiện tại chúng tôi có tự tin này, tự tinh có thể sản xuất ra mỹ phẩm bảo dưỡng tốt nhất toàn cầu không phải sao?”
“Cho nên lần này trọng tâm đấu thầu của Danny chính là đặt ở dân, lòng dân. Ai bắt được dân người ấy sẽ là người thắng lợi cuối cùng.” Mộc Nhược Na rất tin tưởng Lâm Phong cho nên không hề giấu diếm tính toán của mình.
Điều này làm cho Lâm Phong vô cùng kích động, trái tim đập loạn cả lên.
Cô ấy tin tưởng mình như vậy là vì thích mình sao?
“Nếu chúng tôi có thể làm hai ngàn người không rơi vào cảnh thất nghiệp, duy trì nền kinh tế địa phương ổn định, lại có thể dung hợp nhãn hiệu này vào bên trong tên tuổi công ty, một đường tiến ra quốc tế, vì sao lại không làm cơ chứ?” Mộc Nhược Na nói tiếp: “Mạc Dung nói rất đúng, tổ tiên chúng ta đã từng nhắc qua, nghèo thì chỉ biết lo thân mình, có thành tựu thì nên cứu tế thiên hạ. Chúng tôi đã không thiếu tiền, nhưng danh tiếng trong nước vẫn chưa đủ. Hoa quốc là căn bản của chúng tôi, nếu ngay cả tiếng tăm trong nước còn không có thì nói gì là chân chính thành công đây?”