Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2109

Minh Hâm có nghĩ thầm hỏi Nguyên Thập Tam một ít vấn đề, nhưng khi đối diện đôi mắt trống trải băng giá của Nguyên Thập Tam, một chữ cậu ta cũng không thể thốt ra được.

Minh Hâm cảm thấy bản thân không phải đối mặt với một người, mà là một cái máy móc.

Ngay cả Lam Bảo trong nhà Doãn Nhất Nặc còn có hơi người hơn là cô ấy.

Sau khi Doãn Nhất Nặc đuổi Minh Hâm đi rồi, cô thở dài một tiếng, nhận mệnh trở về công ty, tiếp tục hăng hái chiến đấu với một đống văn kiện.

Cũng không biết có phải Doãn Ngự Hàm cố ý tìm việc cho cô làm hay không, mà một số văn bản phải được tổng giám đốc ký tên mới có hiệu lực chồng chất đầy trước mặt Doãn Nhất Nặc.

Chọc cho Doãn Nhất Nặc phát điên không thôi: “Aa a, không phải đều giao hết cho anh tôi ở bên kia rồi sao? Tại sao còn phải đưa đến cho tôi”

Các trợ lý trả lời một cách vô tội: “Đây là cho tổng giám đốc phân phó đưa đến đây ạ!”

Doãn Nhất Nặc giận dữ.

Được lắm! Doãn Ngự Hàm!

Anh chỉnh em!

Anh có tin em khiến anh không theo đuổi được Tiểu Anh hay không?

Dưới đáy lòng Doãn Nhất Nặc đem anh trai ruột của mình ra chửi mắng 300 lần, sau đó nhận lệnh ký tên rồi lại ký tên.

Vì vậy, Doãn Nhất Nặc bị tra tấn đến 8 giờ tối, mới xem như được giải phóng ra khỏi văn phòng.

Trở lại chung cư Đường Thuận Giang, Doãn Nhất Nặc uống nước mà Lam Bảo đưa đến mới có cảm giác như mình đã sống lại.

Doãn Nhất Nặc hoài nghi thật sâu, anh trai ruột của mình đang trả thù mình.

Nhưng tại sao trả thù mình…

Chuyện này cần phải cẩn thận suy ngẫm.

Có thể bởi vì Minh Hâm cách vách làm anh ấy ganh tị?

Kho Doãn Nhất Nặc đang cân nhắc vấn đề này, thì cách vách truyền đến tiếng cười nói, âm thanh nghe không rõ ràng mấy, loáng thoáng nghe thấy có mấy cậu bé trò chuyện rất lớn.

Một lúc sau, của phòng bị gõ.

Doãn Nhất Nặc đi đến mở cửa, nhìn thấy Minh Hâm thẹn thùng đứng ngoài cửa mở miệng nói: “Cô Doãn, có phải âm thanh của chúng tôi quá lớn làm ồn đến cô không? Thật ngại quá!”

“Vẫn ổn, cách âm ở đây rất tốt.” Doãn Nhất Nặc gật đầu, chưa nói gì cả.

Minh Hâm nói thêm: “Là đồng nghiệp công ty tôi nghe nói về chuyện hôm nay nên mới chạy đến gặp tôi. Vừa lúc Tiểu Cát mới viết bài mới, nên tìm tôi muốn luyện tập một chút, chuẩn bị tháng sau phát hành album. Nếu chúng tôi có làm phiền đến cô thì để chúng tôi đổi đi nơi khác.”

“Không có việc gì, luyện đi.” Doãn Nhất Nặc không sao cả nói: “Chỉ là đừng khiến cho hàng xóm bên cạnh khiếu nại là được rồi.”

Minh Hâm lại nói nói mấy câu, lúc này mới tạm biệt rời đi.

Sau khi Minh Hâm quay lại, một chàng trai có khuôn mặt như ánh mặt trời lập tức kéo cánh tay Minh Hâm hỏi: “Cách vách đó là ai thế? Thật ngầu! Trên cổ tay cô ấy đeo đồng hồ nhìn không rẻ đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK