Chương 1339
Bốn người chúng tôi, hợp thành trợ lý cấp cao đặc biệt của tổng giám đốc mới lên của tập đoàn Doãn Thị, Doãn Tư Thần.
Nước Hoa, năm 201X, thành phố N, trong một căn hộ cao cấp.
Người thanh niên trong gương kia, khóe miệng cười nhếch lên, làm cho người ta như tắm gió xuân.
Anh ta chỉnh trang lại dáng vẻ của mình tốt rồi, cầm lên cặp văn kiện của mình, vội vã đi thang máy đến bãi đỗ xe.
Lúc này, lái xe đã đợi trong xe lâu rồi, nhìn thấy tiểu A đến, lập tức hỗ trợ kéo mở cửa xe: “Trợ lý A, chúng ta bây giờ phải đi đón tổng giám đốc sao?”
Tiểu A gật gật đầu: “Còn có 20′, tổng giám đốc không thích muộn.”
“Vâng, hiểu được.” Lái xe là một tài xế kỳ cực, kỹ thuật lái xe vô cùng lợi hại.
Đi với nhau nhiều năm như vậy, những mưa gió này, anh ta đã có thể một mình đảm đương một phía.
Bên ngoài không phải là không có người đào anh ta về, thậm chí đưa ra mức lương cao gấp mười, muốn đào anh ta đến công tý nhậm chức phó tổng, đều bị tiểu A từ chối.
Tiểu A rõ ràng hiểu được, chênh lệch giữa mình và Doãn tổng.
Khởi động xe một hơi liền xong.
Tiểu A tựa lưng vào ghế ngồi, nhẩm lại chuyện phải báo cáo hôm nay một lần, sắp xếp ổn thỏa thứ tự trước sau, căn cứ chuyện nặng nhẹ để báo cáo lại với Doãn tổng.
Từ khi anh ta đi theo Doãn tổng đến nay, anh ta cảm thấy không chỉ có năng lực của mình được nâng cao lên, mà linh hồn cũng thăng hoa không ít.
Đừng nói là một cái phó tổng, ngay cả chức vụ tổng giám đốc, cũng sẽ không khiến anh ta động lòng.
Bởi vì chỉ có thể đi theo Doãn tổng, tiểu A mới cảm thấy cuộc sống có giá trị, có ý nghĩa.
Anh ta cùng với Doãn tổng trở qua những gió mưa lên xuống kia, không chỉ có rèn luyện năng lực, còn rèn luyện nhân tâm.
Anh ta cũng tận mắt chứng kia Doãn tổng từ một thiếu niên non nớt, từng bức lột xác thành một tổng giám đốc lãnh huyết lạnh lùng đặt lợi ích công ty lên trên mọi thứ, lại bởi vì cái người mệnh trung chú định kia, từng bước trở nên có nhân khí, có hơi thở nhân gian.
Chỉ là, anh ta cũng không ngờ được, tổng giám đốc và thiếu phu nhân gặp nhiều vấn đề khúc chiết nặng nề như vậy, thậm chí cả mất trí nhớ chia lìa.
Ai, ba năm này, tổng giám đốc sống quá khổ.
Biết rất rõ ràng nhất cử nhất động của thiếu phu nhân, lại không thể đi quấy rầy cô ấy, sợ cô ấy có chuyện không hay xảy ra.
Đối với tổng giám đốc mà nói, sinh ly dù sao cũng tốt hơn là tử biệt.
“Trợ lý A, đến rồi.” Lái xe nhắc nhở trợ lý A, tiểu An lúc này mới phục hồi tinh thần lại, lúc này xuống xe, bước nhanh lên bậc cấp, quét tròng mắt mở cửa.
Doãn Tư Thần đã rời giường, đang ăn bữa sáng đơn giản.
Đây là bữa sáng thiếu phu nhân đã từng thích ăn nhất, từ sao khi thiếu phu nhân đi, thói quen của tổng giám đốc cũng chưa từng thay đổi qua.
Sắp xếp trong nhà vẫn thế, cũng chưa từng có thay đổi.
“Tổng giám đốc, hành trình hôm nay là, 8 giờ đúng gặp gỡ với tổng giám đốc điện khí Nam Phương, thương lượng phân phối năng lượng và lợi ích. 10 giờ rưỡi, hẹn chủ tịch tập đoàn Trường Long Thôi tiên sinh đánh bi-a, đàm phản công việc thu mua cổ phiếu tập đoàn Trường Lòng. 12 giờ đúng, hẹn với CEO chuỗi giải thoại, thương lượng việc rót vốn và khả năng thu mua… Tám giờ rưỡi tối, gia sư sẽ báo cáo cho ngài ở nha.” Tiểu A từng cái từng cái báo cáo lại nội dung công tác hôm nay.
Thật đúng là bận rộn mà.